Trang thơ của pure mind

Không Chấp!

Chốn bôn ba luôn nhũ lòng thanh thản

Giữa bon chen ta muốn tỉnh mộng đời

Bao muộn phiền dặn lòng chớ chơi vơi

Kẻ vọng tưởng bao lần gieo ân oán...


Lặng im đây hơn vạn lời thánh thiện

Ngày tiếp ngày đeo bám chẳng buông tha

Trong một thoáng ta vướng vào ' chữ trí"

Công dựng xây sánh bắng kẻ " tà tâm"


Thôi " chớ bước" hơn ngàn câu sám hối

Để ta yên sống nốt giữa đời thương

Gạt sân si thơm ngát vạn nén hương

Ta vứt bỏ ưu phiền trong quá khứ


Trách cho mình không nén cơn giận dữ

Chẳng mất tiền mua một chữ " dịu dàng"

Nhân thế tục còn lắm cảnh trái ngang

Tội ai đó luôn gieo nhân nhặt quả...


Đời lắm kẻ sống bừa trong ảo ảnh

Lúc xuôi tay chỉ một kiếp con người

Cởi lòng ra hạnh phúc sẽ vui tươi...

Thôi! Không chấp! Đời. Gieo nhân nhặt quả...!

Tống Tâm
29sam_hoi.jpg
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Mong Một Ngày Có Em

Anh kể em nghe chuyện tình đẹp nhất

Chuyện ngày xưa phiêu lãng trãi vào thơ

Em không hứa nhưng lòng anh cứ đợi

Chờ một ngày, một ngày đó, thành đôi


Em còn nghe tiếng đàn khuya rả rích

Vuốt đường tơ năm ngón bật máu tươi

Cơn gió gửi giọt đàn sang nơi ấy

Để em đan khoảng trống giữa cuộc đời...


Em biết không, từ lâu hồn băng giá

Giữa dòng đời lòng trống trãi triền miên

Náo nhiệt nào làm rung động con tim

Trong đêm vắng vẫn mong tìm hơi ấm...


Nay có em giữa sương mù vẫn chói

Giữa mê li hôn đôi mắt em cười

Hạnh phúc hòa nụ hôn trong tiềm thức

Chuyện tình mình anh giữ trọn em ơi...


Cảm ơn em khơi tình anh sống lại

Giữa không trung anh gom hết sao trời

Anh vá lại mãnh tình còn tan vỡ

Mong một ngày hai mãnh ghép thành đôi...

Tống Tâm pure mind
51manh_tim.jpg
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Ta sợ lắm thời gian đừng vội vã
Hảy chờ ta xong đoạn cuối tình thơ
Mai xa cách không trở về tiếc nuối
Tay buông lơi xa cách giữa đôi đường...
Tạm biệt nhé! Mai xa rồi em nhớ
Giữ lại anh, giữ lại những vần thơ
Đôi đứa từng đắm chìm trong mộng ảo
Tỉnh cơn mơ ta thờ thẩn đi về
Mai xa nhé! Bao say đắm đam mê
Vần thơ ấy dặt dìu bao âm khúc
Gieo tình ta trong những lời rất thật
Để tình em hờ hững giữa đời hoa
Mai xa nhé! Nàng thơ của ta ơi
Em có thấy mi cay nhòa đẫm lệ
Những vần thơ rơi vương đầy trên phố
Mãnh hồn ta lãng đảng giữa hoàng hôn...
Mai xa rồi, xa tháng nhớ miên man
Không còn phút đợi chờ bao tin gửi
Nàng thơ ơi, trả nàng về chốn cũ
Từng bước thầm quay lại những ngày qua...

Tống Tâm ( pure mind)
 
Trắng Đen
Thế gian vạn nẻo vẫn truyền lưu
Song đôi hiện hũu hai màu đen trắng
Trắng thênh thang chói lòa trong rực nắng
Đen vùi mình trong hoang vắng buổi đêm

Đời vạn biến trắng tinh khôi bất biến

Lời truyền lưu giữa chốn thế nhân
Ta hảy sống trong hai màu đen - trắng
Một vết loang không vẽ hết cuộc đời...

Đã bao phen long thoáng nghĩ chơi vơi

Là những lúc rỏ phân màu đen - trắng
Phải có màn đêm và bình minh rực nắng
Lẽ vô thường thực tại giữa lòng ta...

Cuộc đời có những ngát hương hoa

Cũng những lúc suy tư phiền toái
Trắng tinh khôi giữ tròn mãi mãi
Đừng bận lòng một vết nhỏ loang đen

Tống Tâm ( pure mind)
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Ngỡ đời đã mất tuổi xanh
Bên nhau thoáng chốc em - anh nồng nàn
Tâm tình anh đó chứa chan
Tình em nồng thắm cung đàn tình yêu
Khát khao vọng tưởng đã nhiều
Có em anh nguyện nâng niu nghĩa tình
Mai sau lắng đọng tim mình
Nhờ em soi ánh bình minh rực hồng...!
.............
 
Xa em..
Xa bóng nàng thơ
Hàng cây vách đá
Hững hờ tiển đưa
Trời nhỏ lệ
Đổ cơn mưa
Gieo thương gieo nhớ
Nắng trưa ấm lòng
Tình em bể nhớ mênh mông
Tình anh phiêu lãng
Nhuộm hồng ước mơ
Phút giây tiển biệt đơn sơ
Thời gian hờ hững
Thẩn thờ lướt qua
Nơi này
Riêng tặng đôi ta
Đôi tim trao vội
Thiết tha bồng bềnh
Vòng tay chặt tưởng lênh đênh
Nụ hôn nồng thắm mông mênh giữa trời
Phút giây đo!
Giữ em ơi…
Mai mình xa cách
Vững lời thủy chung
Nguyện mang phút ấy theo cùng
Đường đời vạn nẻo
Lạnh lùng cách xa
Tống Tâm….
 


Bao lần tìm lại mãnh hồn rơi
Lất phất mưa bay phủ kín trời
Đôi đứa đôi nơi tình cách trở
Vòng tay giữ chặt buổi chia phôi
Vắng em phố vắng buồn hiu hắt
Ôm mãnh hồn đau nhớ rã rời
Ướt đẫm mưa rơi lòng quạnh vắng
Niềm riêng không thốt được thành câu…

Tống Tâm
 
Nhớ em lòng bỗng
bơ vơ
Mãnh hồn phiêu lãng
Hững hờ
Về đâu?!

Xa em
Xơ xác mái đầu
Tim hồng cạn máu
Lệ sầu
Ngừng rơi!

Mắt tìm tận
Cuối chân trời
Hoàng hôn buông phủ
Sao rơi
Bẽ bàng…

 
Đêm nằm lưng chẳng tới giường
Chỉ mong chóng sáng ra đường gặp anh
Bao đêm mơ giấc mộng lành
Yêu anh sống lại tuổi xanh thuở nào
Ngân hà muôn vạn vì sao
Đếm sao lòng nguyện gửi trao câu thề
Mong ngày chung bóng trăng quê
Bên nhau vẹn nghĩa phu thê mặn nồng
Kiếp nay lạc bước bên chồng
Lai sinh se sợi chỉ hồng cùng anh
Thoáng buồn chợt trách cao xanh
Bể đời vạn nẻo gặp anh bẽ bàng...
 
Gió đùa cành lá lắt lay
Ngày mong đêm tưởng tháng ngày mộng mơ
Chữ tình sao quá thờ ơ…
Mưa sầu thấm lạnh vẫn chờ bóng ai
Bầu trời xám xịt mây bay
Nguyện lòng giữ lấy tình này trong tim
Mai xa vạn nẻo vẫn tìm
Ghi vào tiềm thức nỗi niềm vu vơ
Hoa râm vẫn gắng đợi chờ
Bạc phơ mái tóc chơ vơ đáy lòng
Thuyền tình trôi giữa dòng sông
Bồng bềnh lặng gữa mênh mông biển đời
Tống Tâm

 
Chỉnh sửa lần cuối:
Thời gian trôi vội, ôi ngỡ ngàng
Mảnh hồn lạc mất chốn lang thang
Soi gương tóc điểm màu sương trắng
Như tiếc thay ta một quãng đời

Ta hoài niệm nhớ một thời tóc biếc
Đàn gác vai thánh thót những đường tơ
Bỗng hôm nay xuân muộn tới tình cờ
Yêu say đắm ngăn đôi bờ nhung nhớ…
Tống Tâm

 
Chỉnh sửa lần cuối:
Biến thành giọt sầu
Mặn đắng bờ môi
Hững hờ trên má
Len vào giấc mơ
Giấc ngủ chập chờn
Như tìm thấy ...
Dòng đời hối hả
Lặng thầm phố đông
Nhuốm màu sỏi đá
Buông lời trách ta…
Bao năm thăng trầm
Lục tìm ký ức
Ngày đó hôm nay
Tro tàn quá khứ
Thả trôi giữa dòng
Tình nguyên sơ đợi
Bao lần vấp ngã
Ngỡ ngàng bước qua…
Còn lại trong ta
Một trái tim hồng
Vẫn còn cháy bỏng…
Tống Tâm

 
Chỉnh sửa lần cuối:
Lại mưa…
Mang hơi lạnh
Cho
Lòng mê say
Hàng cây lắt lay
Mây mù giăng kín
Cành lúa đong đưa
Đón nhận từng giọt nước
Đất rũ mình đón nhận
Những mầm xanh
Ta với ta
Ngước nhìn trời cao rộng
Đón mưa về nhung
nhớ bâng quơ
Em nơi đó
Có thấy đời mát dịu
Anh trong mưa
Ôm cơn gió mông mênh
Anh giữ đây
Trái tim nóng bỏng
Chờ một
ngày gửi lại người thương
Tống Tâm

 
Chỉnh sửa lần cuối:
Cạn chén men nồng nhớ người thương
Vị đắng còn đây, vương vấn còn ?
Men cay tan biến bay vào gió
kỉ niệm hiện về bao vấn vương…

Em đã xa rồi, em có hay ?
Nguyên sơ giữ vẹn tháng năm dài …
Dẫu vết bụi mờ theo năm tháng
Ghi chặt vào hồn hương chia li...

Duyên phận đôi đường đôi hướng đi
Đôi tim hòa điệu chẳng mơ gì
Đôi bóng dưới trăng, lều tranh nhỏ
Đàn trẽ nô đùa, ôi thiết tha…

Một mình hồi tưởng lại vấn vương
Trăng đêm vẫn tỏa vạn nẻo đường
Nhìn trăng có thấy mình đơn bóng?
Có thấy tình anh chan chứa hương?
Tống Tâm


 
So dây dạo lại khúc ca
Cung thương, cung oán…
Thiết tha cõi lòng
Nửa đời mang phận long đong
Mong màn đêm rũ…
Đón chờ bóng trăng
Du dương khúc nhạc bâng khuâng
Đưa cơn gió nhẹ…
Lệ giăng mắt buồn
Chờ ai dưới ánh trăng suông
Dệt lại tình khúc…
Sợi buồn giăng tơ
Bóng ai thấp thoáng…
Xa mờ
Dang tay vội đón …
Cơn mơ đã tàn
Thôi đành giữ ánh trăng hoang
Chắt chiu cung bậc…
Nhặt khoan giữa đời…
Tống Tâm

 
Cầu Vồng
Cầu vồng ráng đỏ
Trời chiều
Lục lam chàm tím
Liêu xiêu hữu tình
Sắc nào
Trao gửi yêu thương
Sắc xanh dành tặng…
Thơm hương ngạt ngào
Hồng lam tha thướt
Đôi màu
Thủy chung sắc tím…
Lục màu…
** hoa ...
Sắc nào riêng tặng đôi ta?
Yêu thương
Thơm ngát
Thướt tha
Sóng tình…
Sắc nào
Cất giữ
Riêng mình
Để trăm năm
Một chữ tình
Sắc son…
Tống Tâm

 
Cach day hon 1 nam em cung anh em choi moto da mot lan ve tay dan cua anh. Tieng dan thanh thot, nao nuot mang nhieu tam su. Nay em lai them mot lan bat ngo doc tap tho anh. Hay lam anh tam oi. Chuc anh luon vui khoe khi nao co dip ve vung tau anh em minh hoi ngo nhe anh.
 

Bình luận bằng Facebook

Bên trên