Trang thơ của pure mind

Mong Lung

Ta bỗng chán mang tâm hồn thi sĩ
Viết dăm câu thổ lộ tấm chân tình
" Người lỗi hẹn phải nào đâu cố ý
Bão giữa đời ai vẹn được thủy chung..."

Ta muốn hỏi hỡi người xa ta mãi
Bước chân đi có khoảnh khắc nào vơi?
Thơ ta viết trãi lòng từ ký ức
Một ngày mưa trống vắng tối cô đơn

Ta cũng chán gánh lòng đi rao bán
Cất khàn hơi bán hết một chân tình
Ai tri kỉ cò kè vui trả giá
Tấm lòng này rẻ thật hỡi nhân sinh

Ta muốn hỏi bao người mua ngã giá
Sẽ bao nhiêu vừa đủ 1 tấm lòng
Người có biết nếu cần ta chẳng bán
Trái tim này héo úa sẽ cho không...

Ta lười biếng mặc tim mình lay chuyển
Kệ cho quên để chẳng viết thơ tình
Thôi tuôn chảy một lần mãi mãi
Xa xôi rồi viết nữa cũng như không...

rvnitp
 
Chạnh lòng bên Đập Đá Đen

Cắm trại đập đá hữu tình

Ghé thăm L lớn thắm tình quê hương

Thiết tha chim vịt kêu sương

Hoàng hôn buông trãi vấn vương cõi lòng

Tiếng khua lách cách mái dầm

Theo tiếng suối chảy ngư dân quăng chài

Trại lều giăng đặc ven đồng

Moto chen kín ngỡ không lối về

Miên man tour Đập đá đen

Cùng chung ý nguyện diễn đàn thêm xanh

Tháng năm cây trái trĩu cành

Vườn nhà ta đó các anh ghé vào

Đêm trại ánh lửa bập bùng

Lửa tàn vẫn ánh muôn than rực hồng

Heo rừng ta nướng thỏa lòng

Bia đây dốc cạn nổi lòng chứa chan

Bập bùng đàn hát ca vang

Tâm tư đã tỏ chẳng màng bon chen

Thấy đời thật quá nhỏ nhen

Khi tan khi hợp bao phen ba đào

Người người xiết chặt tay nhau

Diễn đàn mãi mãi ngạt ngào tình thâm

( Ngẫu hứng sáng tác nhân dịp tiền trạm tour đập đá đen. Thân tặng tất cả anh em dulichmoto.com xưa và nay!)

pure mind
871muae.jpg
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Biển Vắng Mình Anh

Người vội vã như tim em chết nghẹn
Chiều Vũng Tàu trời ảm đạm buồn tênh
Từng hạt mưa rỉ rả rớt bên thềm
Nghe nhung nhớ một nỗi sầu cô đọng.
Lòng thấm lạnh như niềm đau vô vọng
Mi trĩu buồn day dứt mãi không thôi
Ngôn từ này lịm giữ kín vành môi
Em đơn lẻ một mình bờ biển vắng
Chiều đường vắng Vũng Tàu mưa tầm tã
Em đi về với cảm giác bâng khuâng
Ai hẹn em đến thứ bảy cuối tuần
Ai sẽ cùng em ngắm nhìn sóng biếc…
Con tim ấy trãi bao lần tan vỡ
Mang cô đơn day dứt nhớ triền miên
Em chờ ai để trĩu nặng ưu phiền
Mưa, gió biển mang lòng em lạnh buốt.
Nước mắt chảy đưa tay mềm mại
Khe khẽ lau em sợ có người qua
Để chữa quê em bảo: “Nước mưa mà!”
Chiều Biển vắng-Ôi! Sao buồn tê tái!!!...

6liem
1073231.gif
 
Tình Tôi

Tôi bán tình tôi chỉ mấy đồng
Hỏi người qua lại có mua không
Bao nhiêu kẻ chợ ngày xuôi ngược
Dốc túi ra đi chỉ mấy đồng

Tôi bán tình tôi rẻ lắm mà
Dẫu tình chưa muộn vẫn như cho
Nguyên sơ nhung nhớ nguyên sơ đợi
Còn vẹn yêu đương với hẹn hò

Tôi bán tình tôi chỉ thế thôi
Giản đơn vì sợ bão giông đời
Nhân gian mấy kẻ tròn chung thủy
Mà đợi tình chung suốt kiếp người


Tôi bán tình tôi chỉ thế thôi
Thà rằng bán hết để yên vui
Dốc lòng cho cạn bao say đắm
Mai phụ phàng nhau cũng thỏa thôi


Người chẳng mua sao chẳng mua sao
Hay người lại sợ vấn vương nhau
Dây tình vướng víu chân người bước
Quấn mãi đi theo tới bạc đầu

Người hãy mua đi cứ mua đi
Tình mua tình bán luyến lưu gì
Mai kia mốt nọ tình tan hết
Tôi chẳng cần đâu phải khắc ghi
6liem
rvtemp
 

ÔI buồn thay diễn đàn nhiều trắc trở

Các thành viên lặn hụp giữa mùa bão gió

Biết có vượt nổi cơn thịnh nộ cuộc đời để đến bến bình yên ?

Đã là đam mê ắt phải lắm truân chuyên

Có tan hợp mới vươn mình lớn dậy

Có tan rã mới say đời hoa trái

Vững vàng hơn cho những chuyến đi dài

Mặc tiếng đời trách móc, hờn giận, khen chê…

Ta vì đam mê nên cóc cần những hư ảo ấy !

Ta sống vì anh em, vì dòng thơ tuôn chảy

Đẹp vô ngần từng tour là những ánh trăng duyên

Bao thành viên rơi vào tháng năm nghiêng

Chao đảo giữa dòng đời trong đục

Không phải đâu !

Anh em ta không bao giờ quanh khúc

Con sông này sẽ chảy thẳng tận lòng ta !

Nó đã mát dịu một thời…sẽ tung tẩy hương hoa…

Mong sao,...

Những đường tour sẽ thấy cả mặt trời rực sáng

Biết phải làm gì và biết phải đi đâu

Tan vở này không ngã nỗi chúng ta đâu !

Chỉ tại thói đời cứ bày ra thách đố

Chỉ tại ông trời thử niềm đam mê đó

Chớ quay lưng về phía mặt trời,

Vì chỉ còn nhìn cái bóng của mình thôi


Đừng vội trách nhau và đừng cùng nhau trách

Tạo hóa cái lẽ vô thường, có có không không

Đừng giận nhau… rào giậu ngăn sân

Vì ta biết trời còn nóng lắm !

Hãy để sang thu đất trời tươi thắm

Sẽ mở toang cánh cửa đời đón gió ngàn phương

Cuối tour về vẫn đầy đẹp ánh trăng thương

Vẫn chờ những con thuyền quay về bến cũ

Ai đứng đó giữa lạnh lùng sương gió

Sao không chở trăng về, trong đêm rằm mộng mơ ?

Đêm trút nỗi buồn vào thơ…

pure mind
IMGP3711.


IMGP3712.

IMGP3714.


IMGP3713.

 
Chỉnh sửa lần cuối:
Mây Chiều

Mây chiều thơ thẩn nhớ ai

Như buông nổi nhớ lượn bay đầy trời

Tình này anh gửi em ơi

Nhờ mây gửi đến bao lời dấu yêu

Nhớ em nhớ nét yêu kiều

Má hồng môi thắm gợi nhiều nhớ nhung

Tình em mộc mạc thuỷ chung

Yêu ai trọn kiếp vô cùng đắm say

Vô tình khẻ chạm bàn tay

Đêm buồn cảm xúc tràn đầy thơ ca

Mong tình ngào ngạt hương hoa

Se duyên kết chặt tình ta mặn nồng

Nhũ thầm em nhớ anh không

Anh thì lưu giữ bóng hồng thắm sâu

Dang tay nhận mối duyên đầu

Đêm về tô điểm dạt dào tình thơ

Nguyên tiêu chắp cánh ước mơ

Tình như mây trắng lượn lờ bay bay

tongtam_phumy ( pure mind)
753may_trang.jpg

 
Chỉnh sửa lần cuối:
Đêm qua ngồi quán ca phê vỉa hè tại Thị Trấn Phú Mỹ, mình bắt gặp 2 cha con bán vé số dạo. Người cha mù lòa tay cầm xấp vé số tay cầm gậy dò dẫm từng bước, đứa bé chân khập khiễng níu chân người cha theo sau. Chứng kiến hoàn cảnh này mình uống ly caphe mặn đắng các bác ạ! Có lẽ mặn do nước mắt vô tình rơi vào ly caphê và đắng do có tâm hồn đồng cảm... Mình xin viết lại bằng những lời thơ, cảm xúc dâng trào nên câu cú lủn củn, muốn sửa lai cho trau chuốt nhưng thôi... Bài thơ này với tất cả những gì rất thật!
Không ai chọn thời để sống ?
Không ai chọn nhà để sinh ?
Thoáng bâng quơ tôi gặp giữa yên bình
Đứa bé cùng Cha chân trần khập khiễng
Vé số trên tay mang bao niềm hy vọng
Sâu thẳm mắt em tôi bỗng thấy ngỡ ngàng
Hình hài đó nhưng mang tâm hồn trong sáng
Mang kiếp tật nguyền, cuộc sống phải lang thang...
Em có thấy mây chiều trôi lảng đãng
Nghẹn đắng cả lòng...Đau nhói tim tôi
Có ai biết ...
Em sống từng giây đau đớn qua
Đêm đen là bạn - xó chợ nhà
Nửa đêm đồng vọng buồn thản thốt
Quờ quạng tìm hơi ấm mẹ cha...
Muốn quẳng cuộc đời cho năm tháng trôi qua
Cắn chặt nỗi đau... em nhũ lòng cố sống
Đau thương ơi ! đến chi người thiếu sống ?
Một nụ cười cũng chẳng biết tìm đâu ?
Nỗi đau chồng chất nỗi đau
Em sinh ra đã mang đời khốn khổ
Mỗi bước đi xiêu đổ
Làm sao chống chọi trên đường đời ?
Cha già nước mắt không ngừng rơi
Mai con nuôi - nay nuôi con trong nghèo đói
Mò mẫm bước chân khẩn cầu mời gọi...
Nước mắt nào ngược chảy vẫn xuôi
Vẫn cảm ơn đời cưu mang, chia ngọt sẻ bùi
Tôi mong đời rộng vòng tay nhân ái
Tặng cho em giọt máu hồng thắm chảy
Tô lại màu da - Nối tiếp cuộc đời.
Mong tìm chút tình thương còn lại
Thế nhân đây cũng một kiếp người
Em nhận hết đớn đau cùng buồn tủi
Cũng sống giữa đời em nào biết hết nhân gian
Em đang cố sống cùng ta sống!
tongtam_phumy ( pure mind)
130nghi_luc_song.jpg
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Mộng Tình

Dặn lòng cố nhớ để quên
Thuyền trăng rẻ nước lênh đênh mộng tình
Dư hương giữ lại riêng mình
Sương đêm nhỏ giọt rơi nghìn dặm xa
Mưa hay suối lệ nhạt nhòa
Bao lần thổn thức bước qua lối buồn
Thế nhân tợ cánh chuồn chuồn
Tóc ngang da trắng xoay cuồng đảo điên
Còn đâu sóng vổ mạn thuyền
Còn đâu dáng cũ cười duyên trăng thề?
Anh giờ cô lẽ đi về
Chốn xưa cảnh cũ tái tê ngập ngừng...
Còn đâu mái tóc ngang lưng
Còn đâu giấc mộng như từng đắm say
Bỗng nhiên khóe mắt cay cay
Xoay thời gian lại mới hay đoạn tình
Tống Tâm ( pure mind)
138thuyen_trang.jpg
 
Xin tiếp thơ của người tri kỉ!

Anh thân yêu anh nào đâu biết được
Ở nơi này em luôn nhớ tới anh
Hai chúng mình hai khoảng trời cách biệt
Khoảng trời em, khoảng trời xanh bể nhớ
Khoảng trời anh, khoảng trời tím hoàng hôn
Đến khi nào ta sẽ được sống gần nhau
Anh yêu hỡi hãy trả lời em nhé
Đến khi nào ta có khoảng trời chung?
Người tri kỉ!

Tình mình tựa giấc chiêm bao
Chưa lần tạng mặt lẽ nào vấn vương?
Khoảng trời cách biệt yêu đương
Khoảng trời anh - khoảng trời thương bên người
Tình mình ngăn cách đôi nơi
Khoảng trời em đó- rạng ngời yên vui
Nhớ em anh nhủ lòng nguôi
Mong em hạnh phúc nụ cười trên môi
Yêu em nhiều - chỉ thế thôi
Khoảng trời riêng mãi chia đôi bẽ bàng
Tống Tâm ( pure mind)
492chia_xa.jpg
 
Chỉnh sửa lần cuối:
hay
 
Thứ 7 ( 01-06) mình cùng anh em đến vùng Biên Tân Châu Tây Ninh. Một sự việc xảy ra tuy không liên quan mình nhưng thấy lòng ray rứt... Sự thật đau lòng...
- Khi đoàn qua khỏi cữa khẩu vào đất bạn, thấy phía trước có đám đông tập trung nhóm mình dừng lại hỏi thăm mới hay một người đàn ông nằm bất động do bị rắn độc cắn.
- Anh ấy mang 2 dòng máu Việt - Campodia tuổi tầm 45 có vợ và 3 con nhỏ. Hằng ngày chạy xe ôm chợ khách **** tiền sống qua ngày. Hôm đó đưa khách xong trên đường về anh ấy ghé chợ mua bó rau nhỏ, miếng thịt heo và 3 gói xôi. Đang tranh thủ chạy xe về để kịp đưa xôi cho các con ăn sáng, đưa ít thịt rau cho vợ nấu bữa cơm trưa thì tai họa ập đến. Có 1 con Rắn ** mang rừng băng qua đường và anh cán phải. Anh ngã xe, chân xướt máu nhưng quên cả đau đuổi theo con rắn. Người đi đường can ngăn thì anh nói một câu và cũng là 1 câu cuối cùng " để tui bắt nó đem về, các con tui thích ăn thịt rắn lắm!"
- Anh chụp đuôi con rắn và con rắn quay lại mổ anh 1 nhát chết tại chổ!
- Lạ lắm anh em ạ, anh chết ngay lập tức nhưng tay anh nắm chặt đuôi con rắn mặc cho con rắn cố hết sức vùng vẩy vẩn không thoát được. Dân chạy ra dùng cây đập chết con rắn nhưng vẫn không thể nào gở ra được khoi tay anh. Nhà anh gần đó nên vợ con anh chay đến... những giọt nước mắt rơi và lúc này tay anh mới buông xuôi...
- 3 gói xôi mua về chưa kịp đưa cho con, bó rau, miếng thịt chưa kịp đưa cho vợ... tất cả lăn lóc quanh anh...

Đứng dậy anh! tôi khẽ gọi thầm tuyệt vọng
Không! Anh vẫn nằm bất động chốn chợ Biên
Anh vẫn còn đây tuy mắt đã nhắm nghiền
Giấc ngủ dài không đưa anh vào quên lãng...

Nhìn anh...

đơn sơ mộc mạc...

Tiếng gió ru như lời nói của riêng anh…
Nhắn gửi vợ hiền bao lời yêu trìu mến
Ở lại đời cùng câu chung thủy sắc son
Em nhớ về dặn lại các con
Ba đã xa con xa cõi đời mãi mãi...

Ai cũng thấy

Và ai cũng lệ rơi...

Anh ra đi bao người như níu lại
Cạnh anh ba gói xôi hồng rơi vãi
Hay máu hồng anh thắm lại giữa dương gian
Gói nào dành phần vợ? Gói nào cho con?

Phút giây ngắn ngủi...

Tôi hiểu rồi cuộc sống đó anh ơi
Ai cũng mơ một kiếp đời no ấm
Giữa bon chen lối mơ còn xa thẳm
Ai muốn đói nghèo giá lạnh giữa đêm đen?

Nhìn anh...

Biết bao người sống lại nỗi thương yêu
Biết bao trái tim bị thói đời vùi lấp
Biết bao người lo toan còn chồng chất
Ngộ cảnh đời thoáng chốc nhẹ bay đi…

Anh đã mãi mãi ra đi
Bao con tim mong anh và hi vọng
Hồn tiêu diêu giữa biển đời cao rộng
Anh nhẹ nhàng phiêu lãng chốn bồng lai...

Tống Tâm
87cho_bien.jpg
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Tri Kỉ

Nửa đời bỗng dạ nhuốm ưu sầu
Anh ở nơi này em ở đâu
Suy tư đón đợi từng tin nhắn
Thẫn thờ như đứng giữa mưa ngâu
Hơi sương se lạnh bao niềm nhớ
Nắng khẽ khàng mang bao nỗi đau
Tri kỉ tâm giao tình mãi mãi
Vẹn tình trọn nghĩa dẫu xa nhau

Tống Tâm ( pure mind)
699triki.jpg
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Ta đã bao lần đứng dưới mưa
Gặp em anh nhớ chuyện ngày xưa
Thuở trãi phong thư vào nhung nhớ
Tan lớp đi về trong gió mưa
Em bước sang ngang lòng tủi hận
Thời gian mờ bụi đã quên chưa ?
Riệng anh dấu ấn còn ghi mãi
Mượn bút đề thơ em có hay!

Tống Tâm ( pure mind)
112duam.jpg
 
Ta lắng giữa dòng đời xuôi ngược
Đến, đi gặp gỡ biết bao người
Mới hay thời gian trội vội vã
Nhuốm bụi phong trần tóc điểm sương

Giữa chốn bôn ba lòng ảo não
Đơn lẻ dù bên cũng lắm người
Con tim đập khẻ tìm nơi trú
Cũng đành thấm lạnh giữa mưa rơi...

Mưa rơi nhỏ giọt sầu ti tách
Dứt hạt buồn dâng trên mắt, mi
Tim ta ướt đẫm rồi lại ráo
Lệ sầu cứ chảy chẳng thèm lau

Lơ đểnh lướt qua đời hối hả
Không nhìn nét đẹp bao sắc hoa
Đã có nàng thơ đừng vội vã
Đứng lại ngơ nhìn nơi chốn xa

Tống Tâm ( pure mind)
306Hoa_lua.jpg
 
Bao lần xuôi ngược dòng sông
Xuyên qua biển cả băng đồng bao la
Bao lần vượt đỉnh núi xa
Lang thang cùng gió hái hoa tặng người
Lòng đau như xé vẫn cười
Thế mà muốn đến tim người quá xa...

Tống Tâm ( pure mind)
550duong_den_tim_em.jpg
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Tình bạn - Bạn Tình

Anh với em quý thay tình bạn
Dẫu chưa đầy kỷ niệm thân yêu
Bao dòng tin gửi vội cuối chiều
Tha thiết đợi vẫn còn em đọc

Anh thấy cuộc đời không đơn độc
Có bạn thân trãi rộng vần thơ
Cùng nghĩ suy cuộc sống hững hờ
Cùng hoài vọng đôi tim chung hướng

Anh - Em tình duyên không đoạn kết
Phút giây đầu xúc cảm dâng tim
Trong lắng đọng giật mình thản thốt
Lở nhịp rồi tắt nắng chiều buông...

Em thân yêu - Dù mai xa cách
Hai mãnh hồn không phút rời xa
Anh vui em đó mĩm môi cười
Em trống vắng anh tìm men đắng

Đêm tưởng nhớ len vào khung cửa
Như tìm anh âu yếm vỗ về
Nhịp tim anh vương sầu lắng đọng
Lời lặng lẽ thầm...em nhớ anh?

Anh với em phải yêu không nhỉ?
Vẫn nhớ nhau hoài vọng tìm nhau
Ngắm hoàng hôn áng đỏ trời chiều
Hay xa cách tình mình rực lửa?

Anh với em hai đầu nổi nhớ
Mong một lần có luồng gió lạ
Mang đôi mình một phút bên nhau
Xóa đơn côi ấm lòng mộng tưởng


Tống Tâm (pure mind)
13ban_than_1.jpg
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Cuộc đời dẫu lắm bể dâu

Em ơi !

Anh dành trọn nửa đời cho em

Mang hình hài ấy thân quen

Tóc ngang dưới nắng đan xen má hồng

Nửa đời tim vẫn long đong

Gặp em lòng bỗng nhớ mong từng giờ

Ta nhớ về nhau

Em hững hờ...

Phải chăng anh biến gả khờ ngu ngơ

Từng nốt nhạc

Từng vần thơ...

Yêu em anh góp lời thơ não nề

Bao giờ chung bóng trăng quê

Bao giờ sánh bước đi về có đôi?

Bẽ bàng đôi ngã xa xôi

Anh đan từng chữ kết đôi tặng người

Tống Tâm ( pure mind)
1138231.jpg
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Chiêm bao

Gặp em trong giấc chiêm bao

Nụ hôn trao vội ngọt ngào trong mơ

Tỉnh giấc mắt phủ sương mờ

Lòng dâng xúc cảm nguồn thơ dạt dào

Vòng tay ánh mắt đổi trao

Bờ môi em đó biết bao hữu tình

Vạn vì sao sáng lung linh

Sánh sao mắt biếc thoáng nhìn ngất ngây

Bên em hạnh phúc đong đầy

Nuôi ân tình để một ngày có nhau

Đẹp thay một giấc chiêm bao

Ngồi buồn hồi tưởng đủ xao xuyến lòng...

Tống Tâm ( pure mind)
 
Chỉnh sửa lần cuối:

Bình luận bằng Facebook

Bên trên