KHI ÔNG BỐ DẠY CON
Ông bố đang đọc báo, chợt Cu Tí lên 5 đang chơi ngoài sân chạy vào thưa:
- Bố ơi, con đái ướt quần rồi.
Ông bố bỏ tờ báo xuống rồi lên lớp:
-Thế con đái xong, con ** vẩy cu không nào? Bố đã dặn con bao lần rồi.
Nói xong, ông bố bèn dẫn Cu Tí ra thực hành cho nhớ bài vở.
Đây con đái thử xem, xong nhớ vẩy cu nhé.
Thằng Tí rùng mình và tè ra được vài hạt đầu nòng. Xong, nó vẩy vẩy.... để làm văng đi những giọt nước còn sót lại.
Nó chợt reo lên:
-Bố ơi, không ướt.
Nó nhìn ông bố ra chiều hãnh diện, còn ông bố thì lên giọng huấn thị:
- Người khôn đái phải vẩy cu con nhé!
Nó chạy ra sân chơi lò cò một mình. Chợt như nghĩ ra một điều gì đó, nó lại gần, hỏi bố:
-Thế bé Hoa đái xong có vẩy cu không bố? Nó ngây thơ nhìn ông bố vẻ cầu cứu.
Ông bố xoa đầu nó rồi trả lời:
-Không con ạ. Bé Hoa đái xong không vẩy cu mà lại nhấp đít. Làm như thế cũng bất tiện. Không phải là người khôn.
Cu Tí ồ lên một tiếng rõ to: "Khôn thì vẩy cu, ngu thì nhấp đít". Con nhớ rồi bố ạ.
Bố: ?!