YeuVungTau
Tiểu thương tích cực
- Tham gia
- 1 Tháng mười hai 2010
- Bài viết
- 228
- Điểm tương tác
- 3
Bé Trương Thị Thanh Phượng (11 tuổi, tổ 1, ấp 7, xã Hòa Bình, huyện Xuyên Mộc, tỉnh Bà Rịa, Vũng Tàu) bị rắn cạp nong cắn vào tay phải khiến cánh tay phải tê liệt hoàn toàn.
Cách đây hơn một tháng, buổi trưa Phượng ra ngoài vườn tìm những quả me chín rụng xuống đất để ăn. Đang bới đám lá tìm nhặt me thì Phượng bị một con rắn cạp nia cắn vào tay phải.
Thấy tay cũng không bị chảy máu và cũng không đau nhiều, Phượng có về nói với ba mẹ là bị rắn cắn. Bố Phượng anh Trương Thanh Thanh chỉ kịp garo vào cánh tay cho con rồi đưa bé lên viện tỉnh Bà Rịa – Vũng Tàu.
Bé Phượng bị rắn cạp nia cắn tê liệt một cánh tay
Cánh tay Phượng dần sưng to và đau nhức, và được chuyển lên Bệnh viện Nhi Đồng 2, TP.HCM để điều trị.
Do trúng độc nặng nên cánh tay của Phượng bầm tím, phù nề rất to và không còn cảm giác, không cử động được. Bác sĩ đã phải rạch nhiều lần vết rắn cắn để hy vọng có thể cứu cánh tay cho em.
Nếu không có đủ tiền chạy chữa thì nguy cơ cánh tay phải của em sẽ bị liệt vĩnh viễn. Nhưng đối với gia đình em lúc này không có khả năng để lo một khoản tiền lớn như vậy. Tính bình quân mỗi ngày tiền thuốc men, viện phí cũng đã lên tới hơn 1 triệu đồng chưa kể tiền chạy oxy cao áp ở ngoài. Gia đình anh hiện đã nợ tiền viện phí trên 20 triệu đồng.
Chưa kể hằng ngày bé Phượng cần được đưa đến Trung tâm Oxy cao áp quận 10 để chạy nhưng vì không có tiền gia đình cũng đành để liều. Mỗi lần chạy oxy cao áp hết 500 ngàn đồng, số tiền này anh chị bây giờ xem ra còn khó hơn “mò kim đáy bể”.
Từ hơn một tháng nay, gia đình đã phải chạy vạy vay mượn khắp nơi để chạy chữa cho em nhưng nhìn vào hoàn cảnh nhà anh chị cũng không ai dám cho vay. Tài sản cũng chẳng có gì đáng giá để thế chấp.
Gia đình anh Trương Thanh Thanh và chị Ngô Thị Lệ không có một tấc đất canh tác, vợ chồng con cái quanh năm sống bằng nghề làm thuê, làm mướn. Cách đây 5 năm, anh chị được bố vợ cho một mảnh đất, không có tiền xã cũng đã xây cho căn nhà tình thương để vợ chồng con cái có nơi ăn chốn ở từ đó tới nay.
Tất cả mọi chi tiêu sinh hoạt trong gia đình đều trông vào đồng tiền làm thuê ít ỏi của anh chị. Cuộc sống gia đình anh cũng phập phù theo công việc mùa vụ mà họ **** được. Thu nhập bấp bênh lại đông con nên cuộc sống của anh chị cũng vô cùng khó khăn.
Nghề phụ hồ của anh vất vả nhưng thu nhập lại chẳng được bao nhiêu, chỉ nghỉ làm là cả cái gia đình ấy sẽ đói. Dù chẳng **** được bao nhiêu nhưng anh cũng phải cố gồng gánh cho cả gia đình. Chị Lệ vừa chăm con vừa **** những việc lặt vặt để làm nên số tiền **** được cũng rất ít ỏi. Không có tiền dư giả nên khi con phải đi viện anh chị cũng phải vay mượn khắp nơi nhưng cũng không đủ.
Số tiền nợ ngày càng nhiều lên mà anh chị phải chăm con nên không thể **** ra. Hai bên gia đình nội ngoại cũng khó khăn không giúp gì cho anh chị được nhiều. Cũng vì khó khăn, anh chị không có tiền đóng bảo hiểm cho con, nên khi con phải đi viện thì số tiền càng lớn.
“Có ngờ đâu tới ngày hôm nay, con bị bệnh nguy hiểm thế này, cần đến bảo hiểm thì lại không có. Nhà nghèo con đông cuộc sống gia đình quanh năm đi làm thuê **** sống, chạy tiền ăn cũng đã khó nên cũng chẳng nghĩ tới việc đóng bảo hiểm cho con. Từ ngày bé bị rắn cắn đến nay, ngày nào cũng tốn cả hơn triệu bạc. Không thể vay ai được nữa rồi, hai bên gia đình nội ngoại cũng khó khăn. Giờ hai đứa ở nhà cũng phải chia ra gửi bên nội một đứa, bên ngoại một đứa nuôi giùm. Hai vợ chồng lên chăm con, ban ngày tôi cũng ra ngoài **** việc làm thêm tối vào bệnh viện chăm con. Khổ bao nhiêu tôi cũng chịu được chỉ thương con giờ không có tiền chạy ô xy cao áp và điều trị hằng ngày. Bác sĩ nói may mà cắn tay phải chứ nếu cắn tay trái có lẽ bé đã không còn, cánh tay phải này nếu không điều trị kịp thời, đầy đủ thì nguy cơ sẽ bị liệt hoàn toàn. Mà số tiền lớn như thế thì không cách nào tôi có thể **** ra được. Còn mỗi căn nhà tình thương là chỗ trú cho 5 người là có giá nhưng cũng không thể bán được”, anh Thanh buồn rầu chia sẻ.
“Giàu hai con mắt, khó đôi bàn tay”, bé Thanh Phượng đang cần những bàn tay nhân ái truyền hơi ấm cho cánh tay tê dại của mình, chỉ có như vậy thì may ra cánh tay em mới có thể hồi phục.
Mọi sự ủng xin gửi về:
Gửi trực tiếp anh Trương Thanh Thanh (Tổ 1, ấp 7, xã Hòa Bình, huyện Xuyên Mộc, tỉnh Bà Rịa – Vũng Tàu hoặc bé Trương Thị Thanh Phượng P12, Khoa Bỏng, Bệnh viện Nhi Đồng 2. SĐT: 0166 598 7423).
Cách đây hơn một tháng, buổi trưa Phượng ra ngoài vườn tìm những quả me chín rụng xuống đất để ăn. Đang bới đám lá tìm nhặt me thì Phượng bị một con rắn cạp nia cắn vào tay phải.
Thấy tay cũng không bị chảy máu và cũng không đau nhiều, Phượng có về nói với ba mẹ là bị rắn cắn. Bố Phượng anh Trương Thanh Thanh chỉ kịp garo vào cánh tay cho con rồi đưa bé lên viện tỉnh Bà Rịa – Vũng Tàu.
Cánh tay Phượng dần sưng to và đau nhức, và được chuyển lên Bệnh viện Nhi Đồng 2, TP.HCM để điều trị.
Do trúng độc nặng nên cánh tay của Phượng bầm tím, phù nề rất to và không còn cảm giác, không cử động được. Bác sĩ đã phải rạch nhiều lần vết rắn cắn để hy vọng có thể cứu cánh tay cho em.
Nếu không có đủ tiền chạy chữa thì nguy cơ cánh tay phải của em sẽ bị liệt vĩnh viễn. Nhưng đối với gia đình em lúc này không có khả năng để lo một khoản tiền lớn như vậy. Tính bình quân mỗi ngày tiền thuốc men, viện phí cũng đã lên tới hơn 1 triệu đồng chưa kể tiền chạy oxy cao áp ở ngoài. Gia đình anh hiện đã nợ tiền viện phí trên 20 triệu đồng.
Chưa kể hằng ngày bé Phượng cần được đưa đến Trung tâm Oxy cao áp quận 10 để chạy nhưng vì không có tiền gia đình cũng đành để liều. Mỗi lần chạy oxy cao áp hết 500 ngàn đồng, số tiền này anh chị bây giờ xem ra còn khó hơn “mò kim đáy bể”.
Từ hơn một tháng nay, gia đình đã phải chạy vạy vay mượn khắp nơi để chạy chữa cho em nhưng nhìn vào hoàn cảnh nhà anh chị cũng không ai dám cho vay. Tài sản cũng chẳng có gì đáng giá để thế chấp.
Gia đình anh Trương Thanh Thanh và chị Ngô Thị Lệ không có một tấc đất canh tác, vợ chồng con cái quanh năm sống bằng nghề làm thuê, làm mướn. Cách đây 5 năm, anh chị được bố vợ cho một mảnh đất, không có tiền xã cũng đã xây cho căn nhà tình thương để vợ chồng con cái có nơi ăn chốn ở từ đó tới nay.
Tất cả mọi chi tiêu sinh hoạt trong gia đình đều trông vào đồng tiền làm thuê ít ỏi của anh chị. Cuộc sống gia đình anh cũng phập phù theo công việc mùa vụ mà họ **** được. Thu nhập bấp bênh lại đông con nên cuộc sống của anh chị cũng vô cùng khó khăn.
Nghề phụ hồ của anh vất vả nhưng thu nhập lại chẳng được bao nhiêu, chỉ nghỉ làm là cả cái gia đình ấy sẽ đói. Dù chẳng **** được bao nhiêu nhưng anh cũng phải cố gồng gánh cho cả gia đình. Chị Lệ vừa chăm con vừa **** những việc lặt vặt để làm nên số tiền **** được cũng rất ít ỏi. Không có tiền dư giả nên khi con phải đi viện anh chị cũng phải vay mượn khắp nơi nhưng cũng không đủ.
Số tiền nợ ngày càng nhiều lên mà anh chị phải chăm con nên không thể **** ra. Hai bên gia đình nội ngoại cũng khó khăn không giúp gì cho anh chị được nhiều. Cũng vì khó khăn, anh chị không có tiền đóng bảo hiểm cho con, nên khi con phải đi viện thì số tiền càng lớn.
“Có ngờ đâu tới ngày hôm nay, con bị bệnh nguy hiểm thế này, cần đến bảo hiểm thì lại không có. Nhà nghèo con đông cuộc sống gia đình quanh năm đi làm thuê **** sống, chạy tiền ăn cũng đã khó nên cũng chẳng nghĩ tới việc đóng bảo hiểm cho con. Từ ngày bé bị rắn cắn đến nay, ngày nào cũng tốn cả hơn triệu bạc. Không thể vay ai được nữa rồi, hai bên gia đình nội ngoại cũng khó khăn. Giờ hai đứa ở nhà cũng phải chia ra gửi bên nội một đứa, bên ngoại một đứa nuôi giùm. Hai vợ chồng lên chăm con, ban ngày tôi cũng ra ngoài **** việc làm thêm tối vào bệnh viện chăm con. Khổ bao nhiêu tôi cũng chịu được chỉ thương con giờ không có tiền chạy ô xy cao áp và điều trị hằng ngày. Bác sĩ nói may mà cắn tay phải chứ nếu cắn tay trái có lẽ bé đã không còn, cánh tay phải này nếu không điều trị kịp thời, đầy đủ thì nguy cơ sẽ bị liệt hoàn toàn. Mà số tiền lớn như thế thì không cách nào tôi có thể **** ra được. Còn mỗi căn nhà tình thương là chỗ trú cho 5 người là có giá nhưng cũng không thể bán được”, anh Thanh buồn rầu chia sẻ.
“Giàu hai con mắt, khó đôi bàn tay”, bé Thanh Phượng đang cần những bàn tay nhân ái truyền hơi ấm cho cánh tay tê dại của mình, chỉ có như vậy thì may ra cánh tay em mới có thể hồi phục.
Mọi sự ủng xin gửi về:
Gửi trực tiếp anh Trương Thanh Thanh (Tổ 1, ấp 7, xã Hòa Bình, huyện Xuyên Mộc, tỉnh Bà Rịa – Vũng Tàu hoặc bé Trương Thị Thanh Phượng P12, Khoa Bỏng, Bệnh viện Nhi Đồng 2. SĐT: 0166 598 7423).
Relate Threads