doantribinh
Đại Gia
- Tham gia
- 29 Tháng bảy 2024
- Bài viết
- 6,477
- Điểm tương tác
- 0
Bệnh viện hiếm muộn Tôi là một người mẹ đã từng chứng kiến nỗi đau của con trai và con dâu mình khi họ phải đối mặt với vấn đề hiếm muộn. Nhìn hai con sau bao nhiêu lần cố gắng mà vẫn không thể có một đứa con để ẵm bồng, trái tim tôi như thắt lại. Cảm giác bất lực và đau đớn hằn rõ trên gương mặt của cả hai, mỗi lần nhắc đến chuyện con cái, căn nhà nhỏ của chúng trở nên trầm lặng. Đã nhiều lần chúng cố gắng tránh né việc thăm hỏi của gia đình hay bạn bè, đơn giản vì sợ những câu hỏi vô tình về chuyện con cái.
Là một người mẹ, tôi không thể ngồi yên nhìn con cái mình chìm đắm trong nỗi buồn. Tôi đã âm thầm tìm hiểu về các phương pháp điều trị hiếm muộn, mong tìm ra giải pháp để giúp hai con. Sau nhiều lần đắn đo và tham khảo ý kiến của bạn bè, tôi quyết định đề nghị con trai và con dâu tìm đến Bệnh Viện Hỗ Trợ Sinh Sản và Nam Học Sài Gòn – một nơi mà tôi nghe nhiều người nói đến với những trường hợp thành công đáng ngưỡng mộ.
Con trai và con dâu tôi ban đầu cũng e ngại, vì sau nhiều lần thất bại, niềm tin của chúng đã bị hao mòn. Tuy nhiên, tôi đã thuyết phục chúng rằng đây là một lựa chọn cần thiết và khả thi. Chúng quyết định thử phương pháp IUI (bơm tinh trùng vào buồng tử cung) - một phương pháp điều trị hiếm muộn tương đối phổ biến và ít phức tạp hơn so với các phương pháp khác. Đó cũng là phư Chi Phí Làm IUI ơng pháp phù hợp với tình trạng sức khỏe của chúng sau khi đã được các bác sĩ tư vấn.
Ngày đầu tiên chúng thực hiện IUI, cả nhà tôi ai cũng hồi hộp. Tuy rằng bản thân hiểu rõ rằng tỷ lệ thành công không phải là tuyệt đối, nhưng tôi vẫn không ngừng cầu nguyện cho điều tốt đẹp nhất sẽ đến với chúng. Những ngày sau khi tiến hành thủ thuật, tôi luôn theo sát hai con, quan sát từng thay đổi dù là nhỏ nhất của con dâu, tự hỏi rằng có thể dấu hiệu nào đó đang cho thấy sự thành công. Nhưng điều đó không đến ngay.
Những ngày đầu sau IUI, con dâu tôi không có bất kỳ triệu chứng gì đặc biệt. Chúng tôi đã tự an ủi rằng cơ thể của mỗi người là khác nhau, và cần phải kiên nhẫn hơn. Tuy nhiên, khoảng một tuần sau, con dâu bắt đầu cảm thấy một số thay đổi nhẹ trong cơ thể: cảm giác tức ngực, hơi mệt mỏi, và có lúc thèm ăn bất thường. Chúng tôi không muốn đặt quá nhiều kỳ vọng, nhưng cũng không thể giấu nổi sự háo hức. Hai vợ chồng chúng đã quyết định chờ đủ thời gian khuyến nghị trước khi làm xét nghiệm thử thai.
Rồi cái ngày mà cả gia đình tôi đã mong đợi cũng đến. Sau 14 ngày kể từ khi thực hiện IUI, chúng tôi tụ họp lại để chứng kiến khoảnh khắc con dâu thử que. Mọi cảm xúc lắng đọng trong không khí, không ai nói một lời, nhưng ánh mắt thì không rời khỏi kết quả. Khi con dâu bước ra từ nhà vệ sinh với đôi mắt ngấn nước, giơ lên que thử với hai vạch rõ ràng, chúng tôi đã vỡ òa trong niềm vui. Không có từ ngữ nào có thể diễn tả được cảm giác hạnh phúc lúc đó – cuối cùng thì điều mà hai đXEM CHI TIẾT BÀI VIẾT TẠI ĐÂY:
Là một người mẹ, tôi không thể ngồi yên nhìn con cái mình chìm đắm trong nỗi buồn. Tôi đã âm thầm tìm hiểu về các phương pháp điều trị hiếm muộn, mong tìm ra giải pháp để giúp hai con. Sau nhiều lần đắn đo và tham khảo ý kiến của bạn bè, tôi quyết định đề nghị con trai và con dâu tìm đến Bệnh Viện Hỗ Trợ Sinh Sản và Nam Học Sài Gòn – một nơi mà tôi nghe nhiều người nói đến với những trường hợp thành công đáng ngưỡng mộ.
Con trai và con dâu tôi ban đầu cũng e ngại, vì sau nhiều lần thất bại, niềm tin của chúng đã bị hao mòn. Tuy nhiên, tôi đã thuyết phục chúng rằng đây là một lựa chọn cần thiết và khả thi. Chúng quyết định thử phương pháp IUI (bơm tinh trùng vào buồng tử cung) - một phương pháp điều trị hiếm muộn tương đối phổ biến và ít phức tạp hơn so với các phương pháp khác. Đó cũng là phư Chi Phí Làm IUI ơng pháp phù hợp với tình trạng sức khỏe của chúng sau khi đã được các bác sĩ tư vấn.
Ngày đầu tiên chúng thực hiện IUI, cả nhà tôi ai cũng hồi hộp. Tuy rằng bản thân hiểu rõ rằng tỷ lệ thành công không phải là tuyệt đối, nhưng tôi vẫn không ngừng cầu nguyện cho điều tốt đẹp nhất sẽ đến với chúng. Những ngày sau khi tiến hành thủ thuật, tôi luôn theo sát hai con, quan sát từng thay đổi dù là nhỏ nhất của con dâu, tự hỏi rằng có thể dấu hiệu nào đó đang cho thấy sự thành công. Nhưng điều đó không đến ngay.
Những ngày đầu sau IUI, con dâu tôi không có bất kỳ triệu chứng gì đặc biệt. Chúng tôi đã tự an ủi rằng cơ thể của mỗi người là khác nhau, và cần phải kiên nhẫn hơn. Tuy nhiên, khoảng một tuần sau, con dâu bắt đầu cảm thấy một số thay đổi nhẹ trong cơ thể: cảm giác tức ngực, hơi mệt mỏi, và có lúc thèm ăn bất thường. Chúng tôi không muốn đặt quá nhiều kỳ vọng, nhưng cũng không thể giấu nổi sự háo hức. Hai vợ chồng chúng đã quyết định chờ đủ thời gian khuyến nghị trước khi làm xét nghiệm thử thai.
Rồi cái ngày mà cả gia đình tôi đã mong đợi cũng đến. Sau 14 ngày kể từ khi thực hiện IUI, chúng tôi tụ họp lại để chứng kiến khoảnh khắc con dâu thử que. Mọi cảm xúc lắng đọng trong không khí, không ai nói một lời, nhưng ánh mắt thì không rời khỏi kết quả. Khi con dâu bước ra từ nhà vệ sinh với đôi mắt ngấn nước, giơ lên que thử với hai vạch rõ ràng, chúng tôi đã vỡ òa trong niềm vui. Không có từ ngữ nào có thể diễn tả được cảm giác hạnh phúc lúc đó – cuối cùng thì điều mà hai đXEM CHI TIẾT BÀI VIẾT TẠI ĐÂY:
Relate Threads