Để trở thành người đứng đầu

QuangSon

Tiểu thương tích cực
Tham gia
14 Tháng bảy 2007
Bài viết
223
Điểm tương tác
0
Trở thành người đứng đầu? Ai nói mình không muốn điều đó thì hoặc là đang nói dối, hoặc không đủ tự tin vào khả năng của mình. Một số bí quyết sau đây sẽ có ích với bất kỳ ai nuôi dưỡng hoài bão đó.

Vượt qua những rào cản về mặt tâm lý

Có người đã nói rằng, đời người như một con thuyền và hy vọng là mỏ neo của con thuyền đó. Hy vọng là mục tiêu mà bạn mong muốn sẽ đạt được.

Cuộc đời con người là một con thuyền luôn phải đối đầu với những con sóng lớn chỉ trực lật đổ thuyền. Nếu như gặp sóng lớn chúng ta nhất định phải quăng mỏ neo xuống biển. Mỏ neo chạm đáy sẽ bám vào một vật nào đó, khiến cho con thuyền vững vàng. Để thuyền giữ được thăng bằng, có ba nhân tố tạo quyết định thành công, chính là:

- Sóng lớn: Khi gặp sóng lớn, thuyền mất lái, lúc đó mới thả neo xuống giúp cho thuyền giữ lại thăng bằng.

- Mỏ neo chắc chắn: Mỏ neo phải chắc chắn, đảm bảo giữ được thuyền, khiến cho thuyền không bị trôi.

- Có vật móc mỏ neo: Dưới đáy biển phải có vật để cho mỏ neo móc vào giữ thuyền lại.

Do vậy “hy vọng” cần phải có tính hiện thực, bằng sự phấn đấu của bản thân có thể đạt đến mục tiêu đặt ra, có như vậy mỏ neo “hy vọng” mới có thể là một mỏ neo đáng tin cậy và chắc chắn.

Lập chí lớn như Sở Bá Vương

Rất nhiều người luôn luôn gặp thất bại hoặc không thể nào thực hiện được lí tưởng của mình, và một trong những nguyên nhân lớn nhất dẫn đến điều đó chính là họ không có chí lớn và cũng không đặt ra được những mục tiêu lớn lao cho bản thân.

Trong thời kỳ Xuân thu Chiến quốc có một câu chuyện kể rằng, Tần Thuỷ Hoàng khi đi thị sát kinh thành, khắp mọi nơi trong thành đều kết đèn hoa chào đón, mọi người đều đổ xô ra đường để có cơ hội nhìn mặt và phong thái oai phong lẫm liệt của Tần Thuỷ Hoàng.

Nhưng ở trong một góc nhỏ gần đó, một cụ già dắt theo một đứa cháu nhỏ. Cậu bé khi nhìn thấy vua Tần từ xa, đang ngồi trong kiệu liền quay sang nói dõng dạc với ông cụ: “Chú Hạng Lương ơi, sau này cháu sẽ thay thế vị trí của vị hoàng đế kia!”.

Người chú nghe thấy cháu nói thế vội lôi đứa cháu đi, nói thầm vào tai của cậu bé: “Cháu đừng có mà hồ đồ như thế, cháu có biết cháu nói thế là đã phạm tội khi quân không?”.

Đứa bé dám nói câu đó sau này không phải ai khác chính là Sở Bá Vương - Hạng Vũ - thủ lĩnh chống Tần.

Lập chí lớn không hẳn đã thành công, nhưng không có ý chí thì chắc chắn sẽ không đạt được thành công.

Đừng nói câu: “Để tôi thử”

Muốn mọi người tôn trọng và có ấn tượng tốt đối với bạn thì bạn phải giữ chữ tín. Bạn đã nhận lời làm một việc gì đó thì bạn phải cố gắng hết sức để hoàn thành cho tốt.

Lời nói của bạn sẽ ảnh hưởng đến ấn tượng của người khác về bạn. Những câu nói đó cũng sẽ ảnh hưởng đến hành vi biểu hiện ra bên ngoài của bạn.

Hoặc khi một ai đó nói với bạn rằng: “Đợi mấy hôm nữa chúng ta sẽ bàn tiếp vấn đề này nhé!” thì trên thực tế mười phần thì đến chín phần những lời nói của họ sẽ theo gió bay đi hết.

Nhưng ngược lại họ nói với bạn rằng: “Tôi sẽ báo cáo lại cho anh toàn bộ tình hình công việc vào khoảng 4 giờ chiều ngày mai” những câu nói cụ thể như thế thường đi kèm với những hành động thiết thực.

Nếu bạn muốn người khác cho rằng mình là một người thực sự có năng lực, bạn nên nói: “Tôi biết và tôi có thể làm được”, chứ đừng nói câu "để tôi thử” theo thói quen như chúng ta từng “thử”.

Biết cách sử dụng nguồn tài liệu và thời gian

Có một câu chuyện kể rằng, có một anh chàng mua vé tàu đi từ London (Anh) đến NewYork (Mỹ) vì muốn nếm trải mùi vị của việc vượt qua biển Đại Tây Dương. Anh ta không phải là một quý ông giàu có, nên sau mua được vé tàu, trước khi bước lên thuyền, anh ta chỉ còn đủ tiền mua một hộp bánh và lương khô làm thức ăn cho cả cuộc hành trình.

Ba ngày đầu tiên sau khi lên thuyền, những chiếc bánh và lương khô mang theo còn giữ được hương vị, nhưng chỉ mấy ngày sau đó, cả hai loại thức ăn anh mang theo đều trở nên cứng nhắc.

Anh bạn đó mỗi ngày đều nhìn một cách thèm thuồng những món ăn hấp dẫn mà các nhân viên phục vụ bàn trên tàu bưng lên: nào là tôm hùm, nào là thịt bò hấp, rồi cá...bốc mùi thơm nghi ngút. Những lúc như thế bụng anh ta cứ réo lên liên tục.

Không thể nào chịu đựng được nữa, anh ta liền thủ phục trước mặt nhân viên phục vụ đang bưng một đĩa cá trên tay, ôm lấy chân anh ta van xin: “Tôi xin anh, tôi sẽ chấp nhận làm chân rửa bát, quét dọn trong nhà bếp, chỉ mong anh cho tôi xin một chút thức ăn thừa mà thôi”.

Nhân viên phục vụ nọ liền nhã nhặn đáp: “Thưa ngài, ngài đã mua vé lên tàu phải không ạ?”.

Anh ta vội đáp: “Vâng! Tôi có vé tàu”.

Nhân viên phục vụ liền bảo: “Giá vé của ngài đã bao gồm cả chi phí dùng bữa sáng, trưa và tối rồi ạ”

Câu chuyện cười đó đã khắc hoạ hình ảnh của rất nhiều người trong số chúng ta. Nhiều khi chúng ta không dám hỏi, không dám yêu cầu, không dám nếm thử, chỉ ôm khư khư sự nhẫn nhục cam chịu đến đáng thương của chúng ta mà ngậm ngùi ăn “những thức ăn khô bị biến chất”.

Vì sao vậy? Vì lòng tự tin của chúng ta không đủ, chúng ta dám nếm thử, tràn đầy sự tự tin, nhất định bạn sẽ tạo ra được tiền đồ riêng cho chính bản thân mình.

Hãy nhớ rằng, chúng ta cũng giống như nhiều người khác, đều là những người đã có vé đi thuyền và chúng ta phải biết cách sử dụng quyền lợi của bản thân chúng ta.
 
trước khi làm thầy phải làm thợ trước và em vẫn đang làm thợ :)
 

Bình luận bằng Facebook

Bài mới nhất

Bên trên