- Tham gia
- 1 Tháng mười hai 2010
- Bài viết
- 1,753
- Điểm tương tác
- 65
Hiện giờ tâm trạng em rất rối bời mong các anh chị bỏ thời gian ra tư vấn giúp em.
Do câu chuyện tế nhị nên em phải lập nick mới mong anh chị thông cảm.
Chuyện là em quen một anh trên web này trong một lần đi of. Lần đầu tiên gặp gỡ ấn tượng trong em anh ấy hiền lành, cười thân thiện, dáng người cao, gầy trông rất thư sinh. Trong buổi off nhiều lần em chả vờ nhìn quanh thì đều thấy anh ấy đang nhìn mình, em thấy vui vui. Sau khi về nhà, em thấy rất nhớ anh ấy, muốn nhìn thấy nụ cười của anh ấy rồi em quyết định sẽ làm quen với anh ấy.
Em còn nhớ là sau hôm đi of 2 ngày thì em nhận được Pm của anh. Lúc đó em mừng đến phát run lên rồi trả lời pm của anh luôn. Pm qua lại vài ngày thì anh có được Ym của em. Hàng ngày chúng em chat chit với nhau rất vui vẻ. Hầu như chat từ sáng đến 12h đêm. Phải nói rằng anh ấy rất dễ thương, nói chuyện có duyên, anh ấy khiến em cười rất nhiều. Tình cảm của em đối với anh ngày càng lớn dần lên, mỗi khi nhận được offline của anh, em lại hồi hộp như ngày đầu tiên nhận được pm đó.
Rồi một lần em phải đi xa, tối hôm đó em và anh ấy đi uống nước. Khi đưa em về nhà, anh nói rằng "người đi thì vui, chỉ khổ người ở nhà nhớ phát điên lên". Tim em đập mạnh có lẽ anh cũng biết vậy. Khi anh đặt nụ hôn lên môi em, em cứ đờ người ra rồi em chạy luôn về nhà ko kịp chào anh nữa.
Thời gian em đi xa có lẽ là quãng thời gian em nhớ nhất, ngày nào anh cũng gửi tin nhắn nói rằng Nhớ em. Mặc dù anh chưa bao giờ nói là yêu em, còn em thì em biết là em yêu anh ấy mất rồi. Lần đầu tiên biết yêu nên em cũng rất bỡ ngỡ. Trước đó em cũng có vài người bạn trai, họ thích em nhưng em ko thấy thích họ. Cho đến khi gặp anh ấy, em thấy anh ấy là một người đứng đắn đàng hoàng, có công việc ổn định, đối xử với em rất chu đáo nên em tuyệt đối tin tưởng ở anh ấy. Một phần cũng là vì em có ấn tượng với anh ngay từ ngày đầu gặp gỡ, một phần là em ra trường đi làm rồi, em cũng xác định là tình cảm của em với anh là nghiêm túc.
Mãi cho đến tháng trước, anh ấy mới ngỏ lời yêu em. Em trông chờ điều này rất lâu rồi nên khi anh ấy nói với em là Anh yêu Em, em rất vui, em cũng nói với anh rằng em yêu anh.
Bọn em bắt đầu đi chơi chung với nhau, thường thì anh bận nên thời gian đầu chỉ gặp nhau 1 đến 2 lần. Anh đón em đi uống nước, xem phim, đi ăn. Anh đối xử với em rất tình cảm nên chuyện của chúng em rất tốt đẹp.
Em thấy anh ấy rất khác, khi xem phim em thấy những đôi yêu nhau họ thường nắm tay nhau, hôn nhau, ôm nhau. Còn với anh, anh dường như sợ em động chạm vào anh ấy hay sao. Thường là em phải chủ động nắm tay anh, ôm anh (hôn thì em ko dám, sợ anh ấy đánh giá).
Lúc em nắm tay anh thì anh cũng nắm tay lại, nhưng không mấy khi ôm em. Đôi khi chia tay ở đầu phố anh hôn em một cái rồi chào em để về. Em thấy rất buồn vì em cũng nhớ anh ấy, cả tuần không gặp nhưng anh ấy chỉ đối với em như một người bạn thế hay sao. Lần đầu yêu nên em cũng ko biết có phải con trai ai cũng như anh ấy ko ?
huhu, thực sự là em rất bối rối nhưng rồi em nghĩ có lẽ anh cũng muốn giữ gìn cho em. Hàng ngày đi chơi chỉ đi loanh quanh uống nước, xem phim hoặc đi với bạn bè. Ngày Valentine, anh mua tặng em một món quà rất đẹp rồi đưa em đi chơi. Bình thường 10h là anh đã đưa em về đến nhà. Hôm đấy, anh ngồi em với rất muộn, hơn 10h anh vẫn chưa đưa em về, rồi anh rủ em đi chơi. Em cũng xác định là em yêu anh thật lòng, nên mặc dù đoán được anh sẽ đưa em đi đâu em vẫn đồng ý
Thật lòng, em cũng yêu anh ấy rất nhiều, em cứ nghĩ anh ấy là một người đàn ông đàng hoàng, tử tế. Nên khi anh nói đi cùng anh đến chỗ đó, em ngại lắm, nhưng cũng vẫn đi cùng. Em cũng muốn có một lễ Tình nhân đáng nhớ với anh.
huhu, nói đến đây em thấy tủi nhục quá, em ko biết phải kể thế nào nữa
Khi vào phòng, em luống cuống nên làm đổ chai nước vào ng anh. Anh cũng nói là ko sao rồi đi tắm, còn em ngồi trong phòng. Em hồi hộp vô cùng vì lần đầu tiên gần anh nhiều đến thế. Lại nghĩ lúc anh đi tắm rồi ra thì em sẽ thế nào. Rất nhiều cảm giác cùng xen lẫn với nhau, vừa lo sợ lại vừa mơ hồ chờ đợi một điều trọng đại trong cuộc đời mình. Có lúc em rất sợ vì em thấy ng ta nói lần đầu tiên sẽ rất đau. Có lúc muốn đi về nhưng em ko quyết được. Cứ ngồi chết dí một chỗ ng nóng bừng
Em cảm tưởng như anh ở trong đó hàng tiếng đồng hồ, lúc anh ra em cúi gằm mặt xuống ko dám nhìn, chợt thấy anh nâng cằm lên rồi hôn em. Nụ hôn rất ngọt ngào, ngọt ngào hơn cả nụ hôn đầu tiên anh dành cho em nữa. anh hôn em rất lâu rồi anh bật cười bảo em mở mắt ra. Em nhắm tịt cả 2 mắt lại khoanh tay ôm trước ngực ko dám mở mắt ra. Anh cứ cười rồi hôn nhẹ lên má, lên mắt. Vòng tay anh ôm rất xiết, cứ xiết chặt lấy em làm em ko thở nổi. Cuối cùng em cũng đánh liều mở mắt ra. Eo ôi, may mà anh vẫn lịch sự quàng thêm chiếc khăn tắm, không thì chắc em bỏ chạy rồi.
Anh hôn em thêm lần nữa, rồi anh lấy bao thuốc, hút một điếu. Tim em như đánh lô tô ấy, vừa muốn anh tiến hơn, lại vừa muốn mọi thứ dừng lại ở đó, nhưng có lẽ là muốn anh ấy nhiều hơn, giống như em khao khát anh từ rất rất lâu rồi. Bọn em nói chuyện một lúc, câu chuyện xoay quanh những người bạn trên web này, những câu chuyện trên web này, có lúc, em nghĩ thật không ngờ có ngày mình yêu một người ở trên mạng và giờ lại ở bên cạnh người ấy
Em biết là anh đã từng có người yêu, giữa họ cũng từng có chuyện ấy rồi. Với anh ko phải lần đầu, nhưng với em lần đầu tiên của người con gái quả thực cũng là chuyện trọng đại. Em ko muốn vội vã.
Rồi anh hôn em dài hơn, sâu hơn. Anh lần lượt cởi áo em ra và hôn em. Từ khi quen nhau tới giờ đây là lần đầu tiên anh khám phá cơ thể em. Anh hôn em rất nhiều, rất lâu. Gần như em tê dại vì những nụ hôn nóng bỏng của anh. Và em cũng đã sẵn sàng để dâng hiến. Khi mà tất cả mọi thứ đều được trút bỏ, em cũng đã sẵn sàng, gần như phát điên vì ham muốn anh. Và em cũng thấy là anh ấy ko chịu được nữa. Em hôn anh ấy, em nói với anh "vợ là của chồng đấy, chồng cho vợ đi"
Đúng lúc đấy, khi mà em đã nghĩ rằng em là của anh, em sẵn sàng thuộc về anh. Thì anh ấy ngồi dậy, mặc quần áo rồi bảo em mặc quần áo đi về
Em thấy bàng hoàng và nhục nhã quá. Ko lẽ anh ấy chỉ coi em như một trò chơi thôi hay sao. Khi về nhà, em giận anh rất nhiều. Anh ấy nhắn tin nhưng em ko trả lời. Em ko hiểu tại sao lại thế. Trong đầu em có rất nhiều câu hỏi. Nhưng không biết phải làm thế nào. Mong anh chị giúp cho em.
Trích http://www.webtretho.com/forum/wttshowpost.php?p=16173430&postcount=85
PS:
1. sao chủ đề này lại đăng ở Web Trẻ Thơ??
2. đọc mà Nóng Trong Người >.<
3. thèn kia bị Liệt??
4. con này đúng là Nhục thật
Do câu chuyện tế nhị nên em phải lập nick mới mong anh chị thông cảm.
Chuyện là em quen một anh trên web này trong một lần đi of. Lần đầu tiên gặp gỡ ấn tượng trong em anh ấy hiền lành, cười thân thiện, dáng người cao, gầy trông rất thư sinh. Trong buổi off nhiều lần em chả vờ nhìn quanh thì đều thấy anh ấy đang nhìn mình, em thấy vui vui. Sau khi về nhà, em thấy rất nhớ anh ấy, muốn nhìn thấy nụ cười của anh ấy rồi em quyết định sẽ làm quen với anh ấy.
Em còn nhớ là sau hôm đi of 2 ngày thì em nhận được Pm của anh. Lúc đó em mừng đến phát run lên rồi trả lời pm của anh luôn. Pm qua lại vài ngày thì anh có được Ym của em. Hàng ngày chúng em chat chit với nhau rất vui vẻ. Hầu như chat từ sáng đến 12h đêm. Phải nói rằng anh ấy rất dễ thương, nói chuyện có duyên, anh ấy khiến em cười rất nhiều. Tình cảm của em đối với anh ngày càng lớn dần lên, mỗi khi nhận được offline của anh, em lại hồi hộp như ngày đầu tiên nhận được pm đó.
Rồi một lần em phải đi xa, tối hôm đó em và anh ấy đi uống nước. Khi đưa em về nhà, anh nói rằng "người đi thì vui, chỉ khổ người ở nhà nhớ phát điên lên". Tim em đập mạnh có lẽ anh cũng biết vậy. Khi anh đặt nụ hôn lên môi em, em cứ đờ người ra rồi em chạy luôn về nhà ko kịp chào anh nữa.
Thời gian em đi xa có lẽ là quãng thời gian em nhớ nhất, ngày nào anh cũng gửi tin nhắn nói rằng Nhớ em. Mặc dù anh chưa bao giờ nói là yêu em, còn em thì em biết là em yêu anh ấy mất rồi. Lần đầu tiên biết yêu nên em cũng rất bỡ ngỡ. Trước đó em cũng có vài người bạn trai, họ thích em nhưng em ko thấy thích họ. Cho đến khi gặp anh ấy, em thấy anh ấy là một người đứng đắn đàng hoàng, có công việc ổn định, đối xử với em rất chu đáo nên em tuyệt đối tin tưởng ở anh ấy. Một phần cũng là vì em có ấn tượng với anh ngay từ ngày đầu gặp gỡ, một phần là em ra trường đi làm rồi, em cũng xác định là tình cảm của em với anh là nghiêm túc.
Mãi cho đến tháng trước, anh ấy mới ngỏ lời yêu em. Em trông chờ điều này rất lâu rồi nên khi anh ấy nói với em là Anh yêu Em, em rất vui, em cũng nói với anh rằng em yêu anh.
Bọn em bắt đầu đi chơi chung với nhau, thường thì anh bận nên thời gian đầu chỉ gặp nhau 1 đến 2 lần. Anh đón em đi uống nước, xem phim, đi ăn. Anh đối xử với em rất tình cảm nên chuyện của chúng em rất tốt đẹp.
Em thấy anh ấy rất khác, khi xem phim em thấy những đôi yêu nhau họ thường nắm tay nhau, hôn nhau, ôm nhau. Còn với anh, anh dường như sợ em động chạm vào anh ấy hay sao. Thường là em phải chủ động nắm tay anh, ôm anh (hôn thì em ko dám, sợ anh ấy đánh giá).
Lúc em nắm tay anh thì anh cũng nắm tay lại, nhưng không mấy khi ôm em. Đôi khi chia tay ở đầu phố anh hôn em một cái rồi chào em để về. Em thấy rất buồn vì em cũng nhớ anh ấy, cả tuần không gặp nhưng anh ấy chỉ đối với em như một người bạn thế hay sao. Lần đầu yêu nên em cũng ko biết có phải con trai ai cũng như anh ấy ko ?
huhu, thực sự là em rất bối rối nhưng rồi em nghĩ có lẽ anh cũng muốn giữ gìn cho em. Hàng ngày đi chơi chỉ đi loanh quanh uống nước, xem phim hoặc đi với bạn bè. Ngày Valentine, anh mua tặng em một món quà rất đẹp rồi đưa em đi chơi. Bình thường 10h là anh đã đưa em về đến nhà. Hôm đấy, anh ngồi em với rất muộn, hơn 10h anh vẫn chưa đưa em về, rồi anh rủ em đi chơi. Em cũng xác định là em yêu anh thật lòng, nên mặc dù đoán được anh sẽ đưa em đi đâu em vẫn đồng ý
Thật lòng, em cũng yêu anh ấy rất nhiều, em cứ nghĩ anh ấy là một người đàn ông đàng hoàng, tử tế. Nên khi anh nói đi cùng anh đến chỗ đó, em ngại lắm, nhưng cũng vẫn đi cùng. Em cũng muốn có một lễ Tình nhân đáng nhớ với anh.
huhu, nói đến đây em thấy tủi nhục quá, em ko biết phải kể thế nào nữa
Khi vào phòng, em luống cuống nên làm đổ chai nước vào ng anh. Anh cũng nói là ko sao rồi đi tắm, còn em ngồi trong phòng. Em hồi hộp vô cùng vì lần đầu tiên gần anh nhiều đến thế. Lại nghĩ lúc anh đi tắm rồi ra thì em sẽ thế nào. Rất nhiều cảm giác cùng xen lẫn với nhau, vừa lo sợ lại vừa mơ hồ chờ đợi một điều trọng đại trong cuộc đời mình. Có lúc em rất sợ vì em thấy ng ta nói lần đầu tiên sẽ rất đau. Có lúc muốn đi về nhưng em ko quyết được. Cứ ngồi chết dí một chỗ ng nóng bừng
Em cảm tưởng như anh ở trong đó hàng tiếng đồng hồ, lúc anh ra em cúi gằm mặt xuống ko dám nhìn, chợt thấy anh nâng cằm lên rồi hôn em. Nụ hôn rất ngọt ngào, ngọt ngào hơn cả nụ hôn đầu tiên anh dành cho em nữa. anh hôn em rất lâu rồi anh bật cười bảo em mở mắt ra. Em nhắm tịt cả 2 mắt lại khoanh tay ôm trước ngực ko dám mở mắt ra. Anh cứ cười rồi hôn nhẹ lên má, lên mắt. Vòng tay anh ôm rất xiết, cứ xiết chặt lấy em làm em ko thở nổi. Cuối cùng em cũng đánh liều mở mắt ra. Eo ôi, may mà anh vẫn lịch sự quàng thêm chiếc khăn tắm, không thì chắc em bỏ chạy rồi.
Anh hôn em thêm lần nữa, rồi anh lấy bao thuốc, hút một điếu. Tim em như đánh lô tô ấy, vừa muốn anh tiến hơn, lại vừa muốn mọi thứ dừng lại ở đó, nhưng có lẽ là muốn anh ấy nhiều hơn, giống như em khao khát anh từ rất rất lâu rồi. Bọn em nói chuyện một lúc, câu chuyện xoay quanh những người bạn trên web này, những câu chuyện trên web này, có lúc, em nghĩ thật không ngờ có ngày mình yêu một người ở trên mạng và giờ lại ở bên cạnh người ấy
Em biết là anh đã từng có người yêu, giữa họ cũng từng có chuyện ấy rồi. Với anh ko phải lần đầu, nhưng với em lần đầu tiên của người con gái quả thực cũng là chuyện trọng đại. Em ko muốn vội vã.
Rồi anh hôn em dài hơn, sâu hơn. Anh lần lượt cởi áo em ra và hôn em. Từ khi quen nhau tới giờ đây là lần đầu tiên anh khám phá cơ thể em. Anh hôn em rất nhiều, rất lâu. Gần như em tê dại vì những nụ hôn nóng bỏng của anh. Và em cũng đã sẵn sàng để dâng hiến. Khi mà tất cả mọi thứ đều được trút bỏ, em cũng đã sẵn sàng, gần như phát điên vì ham muốn anh. Và em cũng thấy là anh ấy ko chịu được nữa. Em hôn anh ấy, em nói với anh "vợ là của chồng đấy, chồng cho vợ đi"
Đúng lúc đấy, khi mà em đã nghĩ rằng em là của anh, em sẵn sàng thuộc về anh. Thì anh ấy ngồi dậy, mặc quần áo rồi bảo em mặc quần áo đi về
Em thấy bàng hoàng và nhục nhã quá. Ko lẽ anh ấy chỉ coi em như một trò chơi thôi hay sao. Khi về nhà, em giận anh rất nhiều. Anh ấy nhắn tin nhưng em ko trả lời. Em ko hiểu tại sao lại thế. Trong đầu em có rất nhiều câu hỏi. Nhưng không biết phải làm thế nào. Mong anh chị giúp cho em.
Trích http://www.webtretho.com/forum/wttshowpost.php?p=16173430&postcount=85
PS:
1. sao chủ đề này lại đăng ở Web Trẻ Thơ??
2. đọc mà Nóng Trong Người >.<
3. thèn kia bị Liệt??
4. con này đúng là Nhục thật
Relate Threads