Chuẩn bị cho iui sau 3 ngày: Những điều cần lưu ý

behattieuu

Đại Gia
Tham gia
18 Tháng bảy 2024
Bài viết
5,626
Điểm tương tác
0
Bệnh viện hiếm muộn ### IUI Sau 3 Ngày: Một Hy Vọng Mới

Mỗi lần gặp nhau, câu chuyện về ước mơ làm mẹ của Tâm luôn làm tôi xốn xang. Tâm và chồng cô đã kết hôn được bốn năm, nhưng chuyện con cái vẫn như một giấc mơ xa vời. Trong mắt tôi, Tâm là người phụ nữ mạnh mẽ và kiên cường, nhưng cũng không thể phủ nhận rằng nỗi buồn hiếm muộn đang âm thầm xâm chiếm tâm hồn cô. Cô từng nói: “Có khi nào, mình sẽ không bao giờ được bế con trong tay?”.

Là một người bạn, tôi không thể không cảm thấy nỗi đau mà Tâm đang gánh chịu. Tôi đã từng nghe nhiều về những khó khăn trong việc có con, nhưng khi chứng kiến tận mắt, tôi mới hiểu rằng nó không chỉ là vấn đề sinh lý mà còn là tâm lý. Những giọt nước mắt, những giấc mơ tan vỡ, và những hoài nghi về khả năng làm mẹ – tất cả đều hiện hữu trong ánh mắt của Tâm.

Trong một lần trò chuyện, cô chia sẻ rằng họ đã thử nhiều phương pháp nhưng chưa có kết quả. Thật lòng, tôi cảm thấy xót xa khi thấy cô luôn phải đối diện với ánh mắt thương hại của người khác. Một buổi tối, khi trời đã vào thu, tôi ngồi bên cạnh Tâm, và sau một hồi trầm ngâm, tôi đề nghị cô thử một giải pháp mới: phương pháp IUI (bơm tinh trùng vào tử cung). Đây là một phương pháp phổ biến trong hỗ trợ sinh sản mà tôi đọc được nhiều thông tin tích cực.

Tâm đã lắng nghe và ánh mắt cô bắt đầu sáng lên, nhưn Bơm IUI g vẫn có chút nghi ngờ. Tôi quyết định tìm hiểu sâu hơn và giới thiệu cô đến Bệnh Viện Hỗ Trợ Sinh Sản và Nam Học Sài Gòn, nơi tôi biết có những bác sĩ giàu kinh nghiệm và tâm huyết. Trong những bài viết, tôi đã thấy nhiều câu chuyện thành công, những hy vọng đã được thắp sáng từ những cuộc hành trình như của Tâm.

Ba ngày sau khi Tâm đến bệnh viện, cô đã trải qua quy trình IUI. Cô trở về nhà với trái tim đầy hy vọng. Tôi nhớ mãi cái ngày cô gọi điện cho tôi, giọng nói run run: “Mình đã làm xong rồi, giờ chỉ còn chờ đợi…”. Cảm xúc của tôi lúc đó thật khó tả, như một cơn gió mạnh thổi qua tâm hồn, mang theo cả nỗi lo lắng và những ước mơ ngọt ngào.

Trong ba ngày đó, chúng tôi đã dành nhiều thời gian bên nhau, cùng trò chuyện về những ước mơ, những mong mỏi. Tâm đã cố gắng giữ cho mình tâm lý thoải mái, không suy nghĩ quá nhiều về kết quả. “Cứ sống như bình thường, mọi thứ sẽ đến thôi”, cô nói. Tôi nhìn thấy sự quyết tâm trong mắt cô, sự mạnh mẽ mà cô đã không ngừng khơi dậy từ sâu thẳm bên trong.

Những ngày tiếp theo, Tâm trải qua không ít cảm xúc. Đôi khi, những nỗi lo âu lại quay về, nhưng rồi cô tự nhắc mình rằng đây chỉ là bước đầu trong hành trình dài. Tôi hiểu rằng sự chờ đợi này không hề dễ dàng, nhưng tôi cũng thấy rõ ánh sáng ở cuối con đường. Một ngày, khi tôi ghé thăm cô, chúng tôi cùng nhau ngắm bầu trời vào hoàng hôn, và Tâm thầm thì: “Dù có chuyện gì xảy ra, mình sẽ không từ bỏ”.

Cuộc sống vẫn tiếp diễn, và thời gian trôi nhanh hơn chúng tôi nghĩ. Chúng tôi cùXEM CHI TIẾT BÀI VIẾT TẠI ĐÂY:
 

Bình luận bằng Facebook

Bên trên