bemai_2011
Tiểu thương mới
- Tham gia
- 20 Tháng mười 2012
- Bài viết
- 98
- Điểm tương tác
- 0
Ngày hôm nay, em vẫn yêu anh. Nhưng tình yêu này mang theo cả nỗi buồn, nỗi đau và những vết thương lòng anh để lại. Cảm ơn anh, vì đã luôn vô tâm như thế, để em đủ can đảm để rời xa anh.
Ngày hôm qua, em yêu anh vì anh lạnh lùng, ít nói và luôn điềm tĩnh. Vốn dĩ em không thích con trai nói nhiều, nên em đã thật sự cần yêu một người như anh.
Ngày hôm qua, anh nắm tay em một cách lặng lẽ đi dạo trên đường phố đông người, nhưng cũng sẽ buông tay khi ai đó xa lạ nhìn vào đôi ta.
Ngày hôm qua, anh chỉ nhìn em và chưa bao giờ nói yêu em, dù em không đòi hỏi anh nói ra mà qua tin nhắn cũng được. Nhưng anh im lặng mỗi khi em nói yêu anh, để trái tim em cứ thổn thức vì không biết anh yêu em bao nhiêu.
Ngày hôm qua, anh cười với cô ấy - bạn thân của em và cũng là người anh từng theo đuổi. Em chỉ biết câm lặng cười khổ sở, gượng gạo để anh yên lòng, để anh biết em là người con gái không hay ghen tuông, không nhỏ mọn...
Tất cả cũng chỉ vì em yêu anh.
Ngày hôm nay, em vẫn yêu anh. Nhưng tình yêu này mang theo cả nỗi buồn, nỗi đau và những vết thương lòng anh để lại.
Ngày hôm nay, anh không nhớ sinh nhật của em, không lời chúc cũng không ở bên. Em ngồi cùng bạn bè, nhưng cảm giác lạc lõng, cô đơn như kẻ lạc giữa hoang đảo, lơ lửng giữa tầng mây. Em lại chọn nụ cười che đậy để tự an ủi mình rằng vì anh quá bận mà thôi.
Ngày hôm nay, anh đi cùng cô ấy và nói với em về cuộc hẹn này. Lúc đó em chỉ mong giá như anh nói dối em, anh bịa ra một lý do nào đó ngọt ngào một chút, có lẽ em đã không phải khóc cạn nước mắt vì anh.
Ngày hôm nay, em cũng vẫn yêu anh, nhưng em đã nhận ra anh không hề yêu em mà chỉ đang sở hữu em như một đồ vật. Lúc cần em anh sẽ tới, lúc không cần anh sẽ quay đi và dù em có kêu gào thảm thiết, anh cũng sẽ không quay đầu lại. Anh là vậy, cứ lạnh lùng với chính người yêu thương mình.
Tất cả cũng chỉ vì anh vô tâm!
Nhưng, ngày mai, em sẽ học cách từ bỏ những thứ không thuộc về em. Dù phải học đến khi em không còn sức để chịu đựng, em vẫn phải học thôi.
Ngày mai, em sẽ không nói yêu anh nhiều như thế nữa, sẽ thử trao yêu thương cho một trái tim ấm nóng cũng đang cần em.
Ngày mai, biết đâu anh sẽ trở nên mờ nhạt trong tâm trí em.
Em tin em sẽ làm được, vì từ khi yêu anh, cảm xúc của em vẫn nguyên vẹn, bởi cảm xúc của chúng ta chưa bao giờ va chạm vào nhau để rồi vỡ ra, hoà làm một.
Cảm ơn anh, vì đã luôn vô tâm như thế, để em đủ can đảm để rời xa anh.
(Sưu Tầm)
Ngày hôm qua, em yêu anh vì anh lạnh lùng, ít nói và luôn điềm tĩnh. Vốn dĩ em không thích con trai nói nhiều, nên em đã thật sự cần yêu một người như anh.
Ngày hôm qua, anh nắm tay em một cách lặng lẽ đi dạo trên đường phố đông người, nhưng cũng sẽ buông tay khi ai đó xa lạ nhìn vào đôi ta.
Ngày hôm qua, anh chỉ nhìn em và chưa bao giờ nói yêu em, dù em không đòi hỏi anh nói ra mà qua tin nhắn cũng được. Nhưng anh im lặng mỗi khi em nói yêu anh, để trái tim em cứ thổn thức vì không biết anh yêu em bao nhiêu.
Ngày hôm qua, anh cười với cô ấy - bạn thân của em và cũng là người anh từng theo đuổi. Em chỉ biết câm lặng cười khổ sở, gượng gạo để anh yên lòng, để anh biết em là người con gái không hay ghen tuông, không nhỏ mọn...
Tất cả cũng chỉ vì em yêu anh.
Ngày hôm nay, em vẫn yêu anh. Nhưng tình yêu này mang theo cả nỗi buồn, nỗi đau và những vết thương lòng anh để lại.
Ngày hôm nay, anh đi cùng cô ấy và nói với em về cuộc hẹn này. Lúc đó em chỉ mong giá như anh nói dối em, anh bịa ra một lý do nào đó ngọt ngào một chút, có lẽ em đã không phải khóc cạn nước mắt vì anh.
Ngày hôm nay, em cũng vẫn yêu anh, nhưng em đã nhận ra anh không hề yêu em mà chỉ đang sở hữu em như một đồ vật. Lúc cần em anh sẽ tới, lúc không cần anh sẽ quay đi và dù em có kêu gào thảm thiết, anh cũng sẽ không quay đầu lại. Anh là vậy, cứ lạnh lùng với chính người yêu thương mình.
Tất cả cũng chỉ vì anh vô tâm!
Nhưng, ngày mai, em sẽ học cách từ bỏ những thứ không thuộc về em. Dù phải học đến khi em không còn sức để chịu đựng, em vẫn phải học thôi.
Ngày mai, em sẽ không nói yêu anh nhiều như thế nữa, sẽ thử trao yêu thương cho một trái tim ấm nóng cũng đang cần em.
Ngày mai, biết đâu anh sẽ trở nên mờ nhạt trong tâm trí em.
Em tin em sẽ làm được, vì từ khi yêu anh, cảm xúc của em vẫn nguyên vẹn, bởi cảm xúc của chúng ta chưa bao giờ va chạm vào nhau để rồi vỡ ra, hoà làm một.
Cảm ơn anh, vì đã luôn vô tâm như thế, để em đủ can đảm để rời xa anh.
(Sưu Tầm)
Relate Threads