doantribinh
Đại Gia
- Tham gia
- 29 Tháng bảy 2024
- Bài viết
- 6,899
- Điểm tương tác
- 0
Bệnh viện hiếm muộn Chúng tôi đã chờ đợi bao lâu rồi, suốt những tháng ngày dài mòn mỏi. Là mẹ, chứng kiến con trai mình – người mà tôi đã nuôi lớn với bao yêu thương, giờ đây lại phải đối mặt với nỗi buồn hiếm muộn, lòng tôi không khỏi xót xa. Khi con dâu tôi, Lan, gục ngã trước mỗi lần thử que mà đều nhận được kết quả 1 vạch, tôi như thấy nỗi khổ tâm trong mắt nó.
Tôi nhớ những ngày đầu, Lan luôn tỏ ra lạc quan và hy vọng rằng chỉ cần cố gắng một chút nữa thôi thì sẽ có được điều mong ước. Nhưng rồi, từng tháng trôi qua, sự thất vọng ngày càng lớn dần, và cả hai đã phải đối mặt với thực tế đắng lòng: chuyện có con không dễ dàng như họ tưởng.
Con trai tôi, Hải, sau những lần động viên và cổ vũ con dâu, cuối cùng cũng buông tay trước những vấp ngã không ngừng. Chúng tôi – gia đình – đã cùng nhau chia sẻ bao nỗi buồn, nhìn con dâu thất vọng, cảm nhận được nỗi đau không chỉ của con mà cả gia đình.
Những lần đến bác sĩ, thử bao nhiêu phương pháp nhưng kết quả vẫn không như mong đợi. Thậm chí, hai đứa đã cảm thấy có chút tuyệt vọng, như thể mọi thứ đang dần cạn kiệt. Lúc ấy, tôi không thể chỉ đứng nhìn, mà quyết định tìm cách giúp đỡ.
Bằng một cách tình cờ, tôi nghe được về Bệnh Viện Hỗ Trợ Sinh Sản và Nam Học Sài Gòn. Thực sự, lúc đầu, tôi cũng không dám hy vọng quá nhiều, vì đã trải qua quá nhiều Chi Phí Làm IUI lần thất bại. Nhưng với một quyết tâm tìm giải pháp, tôi quyết định đưa con mình đến đó, ít nhất là để thử.
Ngày đầu tiên bước vào bệnh viện, tôi có cảm giác như mình đang vào một không gian khác, nơi mà mọi thứ đều có thể thay đổi. Những bác sĩ tận tình, những lời tư vấn chân thành đã làm tôi cảm thấy an lòng. Họ không chỉ làm nghề với sự chuyên môn cao mà còn với tình yêu và sự hiểu biết về nỗi đau mà những cặp đôi hiếm muộn phải đối mặt.
Bệnh viện đã đưa ra cho con dâu tôi phương pháp IUI – bơm tinh trùng vào tử cung. Cả gia đình đã có những buổi trò chuyện thật lòng với bác sĩ, và rồi một hy vọng nhỏ bé lại nhen nhóm lên trong lòng Lan.
Sau khi thực hiện IUI, những ngày tiếp theo thật dài. Mỗi sáng thức dậy, Lan lại thử que, rồi lại thất vọng khi chỉ thấy 1 vạch. Nhưng tôi luôn động viên con gái tôi rằng, đôi khi, việc thử que sớm quá có thể không phản ánh được gì cả. Rồi con dâu tôi đã dần học cách kiên nhẫn hơn.
Ngày hôm đó, khi Lan thử que lần cuối, tôi cùng Hải đều nín thở. Mãi đến lúc cô ấy chạy vào với cái que trong tay, hai vạch rõ ràng như một phép màu. Chúng tôi không thể tin nổi, rồi lại cùng nhau khóc. Tôi nhìn thấy niềm vui trong đôi mắt Lan, trong cái cách mà con trai tôi ôm lấy vợ mình, chúng tôi như là một gia đình đã vượt qua thử thách lớn.
Bây giờ, con dâu tôi đã mang thai hơn 4 tháng, và tôi chẳng còn lời nào để nói về cảm xúc của mình. Thực sự, mỗi lần nhìn con khoe bụng, lòng tôi đầy ắp niềm tự hào và cảm ơn sự giúp đỡ tuyệt vời của các bác sĩ ở BXEM CHI TIẾT BÀI VIẾT TẠI ĐÂY:
Tôi nhớ những ngày đầu, Lan luôn tỏ ra lạc quan và hy vọng rằng chỉ cần cố gắng một chút nữa thôi thì sẽ có được điều mong ước. Nhưng rồi, từng tháng trôi qua, sự thất vọng ngày càng lớn dần, và cả hai đã phải đối mặt với thực tế đắng lòng: chuyện có con không dễ dàng như họ tưởng.
Con trai tôi, Hải, sau những lần động viên và cổ vũ con dâu, cuối cùng cũng buông tay trước những vấp ngã không ngừng. Chúng tôi – gia đình – đã cùng nhau chia sẻ bao nỗi buồn, nhìn con dâu thất vọng, cảm nhận được nỗi đau không chỉ của con mà cả gia đình.
Những lần đến bác sĩ, thử bao nhiêu phương pháp nhưng kết quả vẫn không như mong đợi. Thậm chí, hai đứa đã cảm thấy có chút tuyệt vọng, như thể mọi thứ đang dần cạn kiệt. Lúc ấy, tôi không thể chỉ đứng nhìn, mà quyết định tìm cách giúp đỡ.
Bằng một cách tình cờ, tôi nghe được về Bệnh Viện Hỗ Trợ Sinh Sản và Nam Học Sài Gòn. Thực sự, lúc đầu, tôi cũng không dám hy vọng quá nhiều, vì đã trải qua quá nhiều Chi Phí Làm IUI lần thất bại. Nhưng với một quyết tâm tìm giải pháp, tôi quyết định đưa con mình đến đó, ít nhất là để thử.
Ngày đầu tiên bước vào bệnh viện, tôi có cảm giác như mình đang vào một không gian khác, nơi mà mọi thứ đều có thể thay đổi. Những bác sĩ tận tình, những lời tư vấn chân thành đã làm tôi cảm thấy an lòng. Họ không chỉ làm nghề với sự chuyên môn cao mà còn với tình yêu và sự hiểu biết về nỗi đau mà những cặp đôi hiếm muộn phải đối mặt.
Bệnh viện đã đưa ra cho con dâu tôi phương pháp IUI – bơm tinh trùng vào tử cung. Cả gia đình đã có những buổi trò chuyện thật lòng với bác sĩ, và rồi một hy vọng nhỏ bé lại nhen nhóm lên trong lòng Lan.
Sau khi thực hiện IUI, những ngày tiếp theo thật dài. Mỗi sáng thức dậy, Lan lại thử que, rồi lại thất vọng khi chỉ thấy 1 vạch. Nhưng tôi luôn động viên con gái tôi rằng, đôi khi, việc thử que sớm quá có thể không phản ánh được gì cả. Rồi con dâu tôi đã dần học cách kiên nhẫn hơn.
Ngày hôm đó, khi Lan thử que lần cuối, tôi cùng Hải đều nín thở. Mãi đến lúc cô ấy chạy vào với cái que trong tay, hai vạch rõ ràng như một phép màu. Chúng tôi không thể tin nổi, rồi lại cùng nhau khóc. Tôi nhìn thấy niềm vui trong đôi mắt Lan, trong cái cách mà con trai tôi ôm lấy vợ mình, chúng tôi như là một gia đình đã vượt qua thử thách lớn.
Bây giờ, con dâu tôi đã mang thai hơn 4 tháng, và tôi chẳng còn lời nào để nói về cảm xúc của mình. Thực sự, mỗi lần nhìn con khoe bụng, lòng tôi đầy ắp niềm tự hào và cảm ơn sự giúp đỡ tuyệt vời của các bác sĩ ở BXEM CHI TIẾT BÀI VIẾT TẠI ĐÂY:
Relate Threads