Đêm khuya nghe bài ca này mà không cầm được nước mắt. Phải chăng là sự đồng cảm với nhân vật trong tác phẩm, phải chăng là sự thương tủi cho kiếp người? Thương quá những miền quê nghèo, thương quá những mảnh đời. Thương quá kiếp người cứ lăn lộn mãi trong luân hồi.
Nhạc hay hay không cần phải...