DragonVct
Điều hành diễn đàn
- Tham gia
- 18 Tháng tư 2010
- Bài viết
- 1,652
- Điểm tương tác
- 3
Phát hiện của bác sĩ Watson
Thám tử Sherlock Homes và bác sĩ Watson gặp nhau đầu giờ sáng tại sở cảnh sát. Watson nhìn Homes chăm chăm và nói:
- Homes này, tôi cược 1.000 ăn 1 rằng anh mặc quần lót màu đỏ.
Homes giật thót mình:
- Anh khá lắm! Sáng nay anh nấp trên trần buồng tắm nhà tôi ư?
- Không cần thiết, vì đến tận bây giờ, anh vẫn chưa kéo khoá quần.
***
Tưởng "bữa tối" là bữa sáng
Trên xe buýt đông người, cô sinh viên phải giữ khư khư quả chuối ở túi quần sau, sợ mọi người chen lấn sẽ làm bẹp mất bữa sáng của mình. Sắp tới bến thứ ba, anh chàng đứng sau hỏi cô:
- Xin lỗi, em xuống bến nào?
Cô gái không muốn làm quen, đáp sẵng giọng:
- Còn lâu!
- Xin lỗi, nếu vậy em cho tôi xin... Anh ta khẽ chạm vào tay cô, bên cầm quả chuối.
- Ô hay, quả chuối này là bữa sáng của tôi đó, cho anh làm sao được.
- Vâng, bữa sáng của cô vẫn còn trong túi, nhưng cô đang cầm "bữa tối" của bà xã tôi.
Thám tử Sherlock Homes và bác sĩ Watson gặp nhau đầu giờ sáng tại sở cảnh sát. Watson nhìn Homes chăm chăm và nói:
- Homes này, tôi cược 1.000 ăn 1 rằng anh mặc quần lót màu đỏ.
Homes giật thót mình:
- Anh khá lắm! Sáng nay anh nấp trên trần buồng tắm nhà tôi ư?
- Không cần thiết, vì đến tận bây giờ, anh vẫn chưa kéo khoá quần.
***
Tưởng "bữa tối" là bữa sáng
Trên xe buýt đông người, cô sinh viên phải giữ khư khư quả chuối ở túi quần sau, sợ mọi người chen lấn sẽ làm bẹp mất bữa sáng của mình. Sắp tới bến thứ ba, anh chàng đứng sau hỏi cô:
- Xin lỗi, em xuống bến nào?
Cô gái không muốn làm quen, đáp sẵng giọng:
- Còn lâu!
- Xin lỗi, nếu vậy em cho tôi xin... Anh ta khẽ chạm vào tay cô, bên cầm quả chuối.
- Ô hay, quả chuối này là bữa sáng của tôi đó, cho anh làm sao được.
- Vâng, bữa sáng của cô vẫn còn trong túi, nhưng cô đang cầm "bữa tối" của bà xã tôi.