...
nhớ biễn ...
nhớ cái cảm giác chờ đợi , mong chở để được về với biễn từng ngày , mong chờ để gặp đc từng cơn gió nhẹ ôm vào lòng ... nhớ những cơn gió như mắng nhiết xối xã như cãi vã ... nhớ nhất cái cảm giác của sự mong chờ từng ngày một để về bên biễn .
đã lâu lắm rồi ... k nhớ từ bao giờ , kể từ cái ngày tôi bị bắt buộc phải rời xa biễn ... nhưng cái cảm giác của tôi đến bây giờ vẩn vậy ... từng chút một , từng cơn gió của biển , từng con đường , ... từng đôi từng cặp cõng nhau trên bờ biễn , rồi lại những đêm biễn cạn ... từng đôi từng cặp dắt nhau từng bước chậm rãi để bước đi với đôi chân trần ...
có những khi tưởng chừng như đã quên , dù là đã cố gắng quên ... nhưng khi cảm xúc ùa về ... thì ...
j